mai này tỉnh ngộ có đam mê Tác giả: Trần Minh Hiền
MAI NÀY TỈNH NGỘ CÓ ĐAM MÊ. (Cẩn hoạ bài GIÀ CÒN DẠI của thi sĩ Nhất Hùng). "Dấn thân phụng sự" cũng ê chề. Chỉ trích phê bình đến chán chê. Bỏ lực tâm, hy sinh khắp nẻo. Hao công của, khổ cực nhiều bề. Tai bay kéo đến, ôi... |
một chút tình ngơ... Tác giả: Phan Đình Ninh
MỘT CHÚT TÌNH NGƠ... ......................................... Tôi vẩn lang thang tìm những kỹ niệm bỏ quên. Những giấc mơ vở tan thành hoang phế. Trái tim vẩn lẻ loi. Đi tìm một thoáng thương yêu. Tìm một người đã xa... |
tình ngỏ Tác giả: Đào Thanh Liêm
Rồi một ngày nào đó em ạ! Duyên hội ngộ. Sẽ sẵn sàng, để ta giữ lấy nhau. Dăm ba câu cho lòng bớt lạnh. Siết nồng nàn bàn tay ấm yêu thương. Dắt em đi, anh sẽ thấy con đường. Nơi định mệnh ta mỉm cười chào... |
tình ngỏ Tác giả: Hồng Dương
Chiều nghiêng nắng mây bồng qua núi biếc. Bóng con cò lầm lũi miết bờ mương. Gió hiu hiu thổi lạnh cả màn sương. Chân mò mẫm suốt con đường quan ải…. . Xa khoảng cách nào đâu là có phải. Tình ơi tình còn sót lại niềm... |
tình ngơ Tác giả: YÊU THOÁNG QUA
Chuyện tình ái nào đâu biết được. Người níu ghì kẻ bước quay lưng. Từ lâu mất cảnh trùng phùng. Ai thèm giữ lại thủy chung thuở nào. Ôi chua xót nói sao để hiểu. Đành nén kìm cam chịu khổ đau. Duyên kia chẳng thể đượm... |
tỉnh ngộ Tác giả: Duy Đoàn
Tướng tài như tái sinh lần nữạ, vua tài, tường tận đến bấy nhiêu. Làm vài tua chuyến đi thị sát, những cái vùa bát gạo trong tay. Ôi, thiên tai trong lòng xã hội, muốn có xã hội ? Phải có... |
tỉnh ngộ(vươn lên) Tác giả: Nguyễn Thành Nam
Ta như hạt mầm ngủ say trong đất mẹ
Dám vươn mình đón ánh rượi sớm mai
Để rồi mai khi mọi chuyện tốt đẹp
Ta mỉm cười nhìn lại những chông gai. |
tỉnh ngộ Tác giả: Nguyễn Quang Tuyển
Tình duyên một kiếp không rời
Trúc mai muôn thuở bạn đời có nhau
Làm gì phải nói thương đau
Tỉnh ra mới biết bể dâu ngỡ ngàng…/
********************************************
Ia Mơ, ngày 19/01/2016. |
tỉnh ngộ Tác giả: Cỏ Dại Sang Mùa
Cỏ thơm liễu biếc đống xương tàn
Há để niệm sầu mãi hoang mang
Thế thái nhân tình, hừ... đã chán
Thì thôi, bỏ xuống cái nguy nan |
tỉnh ngộ đi em Tác giả: Nguyễn Quang Long
Bò điên cái lưỡi tế lê. Nó toan liếm hết biển về mới kinh. Phải chăng cái lưỡi chú bình. Trực chờ như thể yêu tinh ngó vào. Ấy còn lên mặt tự cao. Chuyên đi cướp giật lẽ nào là hay. Biển sâu chìm đắm có ngày. Lại như cụ tổ... |