anh viết bài thơ Tác giả: Huy Cận
Anh viết bài thơ giữa ánh khuya. Cỏ cây yên ngủ. Gío xa về. Anh nhìn em ngủ hồn hiu nhẹ. Như bóng vườn trưa xanh tiếng ve. Biển lặng em nằm trong gió êm. Anh là bóng thức của hồn em. Ngoài kia sao cũng từng đôi sáng. Từng...
|
áo trắng Tác giả: Huy Cận
Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, hôm xưa em đến, mắt như lòng. Nở bừng ánh sáng . Em đi đến, gót ngọc dồn hương, bước tỏa hồng. Em đẹp bàn tay ngón ngón thon, em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào...
|
bi ca Tác giả: Huy Cận
Hỡi mây trắng phất phơ màu gió cũ. Nước buồn ôi! còn lại bến sơ xưa. Cho ta gởi vọng xuôi về quá khứ. Đôi chút sầu tư nước đẩy, mây đưa. Buồn đã lại khi bắt đầu yêu mến. Lòng mê say ngay từ thuở mê tình. Vì ta đợi...
|
buổi sáng hôm nay Tác giả: Huy Cận
Anh tặng em buổi sáng hôm nay. Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng. Tặng em trời mát như sông. Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh. Anh tặng em buổi sáng lòng anh. Có mây có nước có cành có hoa. Có mình và lại có ta. Trong...
|
buồn Tác giả: Huy Cận
Đã chảy về đâu những suối xưa ? Đâu cơn yêu mến đến không chờ ? Tháng ngày vùn vụt phai màu áo. Của những nàng tiên mộng trẻ thơ. Rụng những chùm tên mấy độ bông;. Phai hàng nhật ký chép song song;. Chàng trai gối mộng...
|
buồn đêm mưa Tác giả: Huy Cận
Tặng Khái Hưng. Đêm mưa làm nhớ không gian, lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la... Tai nương nước giọt mái nhà. Nghe trời nặng nặng, nghe ta buồn buồn. Nghe đi rời rạc trong hồn. Những chân xa vắng dặm mòn lẻ...
|
các vị la hán chùa tây phương Tác giả: Huy Cận
Chùa Tây Phương (Sơn Tây) có những pho tượng La Hán rất đẹp, rất sinh động tạc vào thế kỷ 18. Nhà nghệ sĩ xưa đã vô tình hay hữu ý mượn đề tài chuyện Phật mà miêu tả xã hội quằn quại đau khổ trong nhiều biến động, và bế tắc...
|
chết Tác giả: Huy Cận
Chân quấn quít rồi đến ngày nghỉ bước;. Miệng trao lời rồi đến buổi làm thinh;. Thân có đôi chờ lúc ngủ một mình, không bạn lứa cũng không mền ấm nóng;. Tai dưới đất để nghe chừng tiếng sóng. Ở trên đời; - đầu ấy...
|
chiều xưa Tác giả: Huy Cận
Buồn gieo theo gió veo hồ, đèo cao quán chật, bến đò lau thưa. Đồn xa quằn quại bóng cờ, phất phơ buồn tự thuở xưa thổi về. Ngàn năm sực tỉnh lê thê. Trên thành son nhạt. -- Chiều tê cuối đầu... Bờ tre rung...
|
dấu chân trên đường Tác giả: Huy Cận
Ai biết đường kia giậm mấy lần ? Gió vừa thổi lạc dấu muôn chân. Làm sao góp lại nâng xem thử. Những bước vu vơ xa lại gần. Thôi đã tan rồi vạn gót hương. Của người đẹp tới tự trăm phương. Tan rồi những bước...
|