muôn năm sầu thảm Tác giả: Hàn Mặc Tử
Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảm. Nhớ thương còn một nắm xương thôi. Thân tàn ma dại đi rồi. Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan. Nghe gió là ôm ngang với gió. Tưởng chừng như trong đó có hương. Của người mình nhớ mình...
|
nắng tươi Tác giả: Hàn Mặc Tử
.........................
Lá xuân sột sạt trong làn nắng
Ta ngỡ, em ơi vạt áo hường
Thứ áo ngày xuân em mới mặc
Lòng ta rộn rã nỗi yêu thương.
|
ngoài vũ trụ Tác giả: Hàn Mặc Tử
Lụt Hồng thủy trời không cho tái lại, khiến bồ câu bay bổng quá không gian. - Ra không gian là vượt hẳn thượng tầng. Tấp tới đến ở ngoài kia vũ trụ, nơi khí tượng bốc ngùn muôn tinh tú, nơi không cho hồn lai vãng...
|
ngủ với trăng Tác giả: Hàn Mặc Tử
Ta không nhấp rượu. Mà lòng ta say. Vì lòng nao nức muốn. Ghì lấy đám mây bay. Té ra ta vốn làm thi sĩ. Khát khao trăng gió mà không hay. Ta đi bắt nắng ngừng, nắng reo, nắng cháy. Trên sóng cành, sóng áo cô gì má đỏ...
|
nguồn thơm Tác giả: Hàn Mặc Tử
Trí đang no và khí xuân đương khỏe, nhạc đương say và rượu vẫn còn thơm, nên muôn cánh thủy tiên chưa dám hó hé. Trong phút giây trang trọng của linh hồn. Tiếng pháo đi: bao nhiêu kinh cầu nguyện. Đều dâng lên cho...
|
nhớ chăng Tác giả: Hàn Mặc Tử
Nhớ chăng? Anh cùng em nô đùa. Ngây thơ như trẻ lên ba. Anh đứng bên cạnh. Coi em thêu thùa. Em thêu con phụng. Đậu trên cành ngô . Anh giựt lấy khăn. Tức mình ngó anh em háy. Em mượn tơ duyên kết lấy. Giải...
|
nhớ nhung Tác giả: Hàn Mặc Tử
Từ ấy anh ra đi. Ngoài song không gió thoảng. Hoa đào vắng mùi hương. Lòng em xuân hờ hững. Từ ấy anh ra đi. Bóng trăng vàng giải cát. Cánh cô nhạn bơ vơ. Liệng dưới trời xanh ngát. Từ ấy anh ra đi. Tiếng...
|
nhớ thương Tác giả: Hàn Mặc Tử
Trầm ngán nghê bay trong lãnh cung. Xuân thơm bối rối ngọt vô cùng. Ôi chao, Thánh thượng vô tâm quá, lòng thiếp buồn như một tấm nhung! Ở đây châu báu vô tri hết (1). Pho sách quần phương lộ ý nhiều. Hãy tìm cho được...
|
nhớ trường xuyên Tác giả: Hàn Mặc Tử
Trường Xuyên ơi! Trường Xuyên ơi! Viết chẳng nên câu nói nghẹn lời. Mây nước bao la tình lẳng lặng. Gió sương mờ mịt nhớ chơi vơi. Tương tư mộng thấy năm canh mộng. Luyến ái trời vương bốn phía trời. Đây nhớ đây...
|
những giọt lệ Tác giả: Hàn Mặc Tử
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi? Bao giờ tôi hết được yêu-vì, bao giờ mặt nhật tan thành máu. Và khối lòng tôi cứng tợ si? Họ đã xa rồi khôn níu lại, lòng thương chưa đã, mến chưa bưa... Người đi, một nửa hồn tôi...
|