mẹ
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ. Đỗ Trung Quân - 1986. Con sẽ không đợi một ngày kia. Khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc. Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Con hốt hoảng trước thời gian...
|
không đề
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Tôi là con chim nhỏ. Một hôm đến giữa cuộc đời. Hót chơi dăm ba tiếng. Mặt đất. Nếu đầy đá sỏi. Tiếng hót xin làm những hạt mầm. Mong cây xanh mọc trên sỏi đá. Nếu sớm mai nào. Em gặp nụ hông trong vườn bất chợt. Dất là chút...
|
thơ trong công viên
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Vốn tình hay quên và thường đến muộn. Chỗ đã có người ngổi. Chẳng sao. Thì ta ngổi xuống cỏ. Cũng vui thôi. Thỉnh thoảng ta cũng có một chỗ. Ngổi chưa lâu lại lơ đãng đứng lên. Kẻ chiếm chôỵ cười nhăn nhở. Chẳng sao. Ta lại...
|
hoa ngọc của t.ngy
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Vườn đã hoang rồi hoa trắng ạ. Anh đã quên như chưa nhớ bao giờ. Hai đứa trẻ ngày xưa đã chết. Còn lại một người râu tóc lơ phơ. Đừng giữ mãi chùm hoa trắng ấy. Trắng giờ đây lên màu tóc ta rồi. Hoa đã chết sao hồn còn khắc...
|
tháng mười - thành phố dốc đồi - của h.n.b
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Thành phố dốc đổi già theo người đi. Hoa quì dại có bao giờ vàng thế. Sao hoa quì buôn quá. Hay chính ta buổn. Tẩu thuốc nào để lại khói sương. Trên đỉnh tháp nhà thờ buỗi sáng. Trên phố chợ buỗi chiều. Trên cửa kính quán cà...
|
thơ chưa đề tựa số 2
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu. Tôi ném thơ tôi vào lửa. Vo viên dưới chân bàn. Ấy là khi một người đi lấy chồng. Ấy là khi ra đường gặp một thằng đốn mạt. Thơ không cứu nỗi buồn. Hãy quên tôi đi. Sao em lại tin...
|
không đề 5
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Tôi không có bi kịch
Cho đến một ngày
Tôi tẩy xoá những tì vết
Tôi có một cuộc đời trắng
Trắng tinh như tấm khăn sô
Phủ xuống sự thật
Bi kịch không phải lúc nào cũng
màu đen
ĐTQ
9/1998
|
những con đường ven biển
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Xin cám ơn những con đường ven biển. Rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi. Cảm ơn sóng nói thay lời dào dạt. Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì. Anh làm núi đứng suốt đời ngóng biển. Một tình yêu chạm đến đỉnh trời. Em...
|
biển, núi, em và sóng
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Xin cảm ơn những con đường ven biển. Cho rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi. Cám ơn sóng nói thay lời dào dạt. Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì. Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển. Một tình yêu vươn chạm tới đỉnh...
|
chén rượu một thời nay đổ xuống
Tác giả:
Đỗ Trung Quân
Vậy là chúng ta phân đôi chiến tuyến. Tao thấy gáy mày đang ló đôi sam. Tao học sử để học người yêu nước. Để nhớ đời Trần Ích Tắc - Việt gian. Để nhớ đời ngạo nghễ Nguyễn Phi Khanh. Chân cùm xích ngẩng đầu qua quan ải. Và...
|