sương mờ
Tác giả:
Xuân Diệu
Sương lan mờ, bờ sông tưởng gần nhau, sương lan mờ, và hồn tôi nghe đaụ. Sương bạc lấp cả một trời trắng sữa, sương mông lung như giữa khoảng giang hà. Mắt tuy mở mà lòng không thấy nữa, hồn lạc rồi, không biết...
|
ta muốn ôm
Tác giả:
Xuân Diệu
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;. Ta muốn riết mây đưa và gió lượn, ta muốn say cánh bướm với tình yêu, ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều. Và non nước, và cây và cỏ rạng, cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh...
|
tặng bạn bây giờ
Tác giả:
Xuân Diệu
Ta biết ngày mai em có vợ. Ddi làm hai bữa, tối về thăm -. Cơm xong, chén nước chờ bên cạnh. Em bế thằng con được mấy năm. Chỉ mấy năm thôi, đủ phận chồng. Chàng trai tơ mởn đã thành ông. Không còn mộng dễ ngày trai...
|
thác
Tác giả:
Xuân Diệu
Như nước dòng lao gặp đá ngăn. Cuộn từ đáy vực tỏa băn khoăn. Chưa vần được đá nên tung sóng, ức mãi ngàn năm vẫn thét gầm :. Thắm thiết tình anh gặp cách xa. Cuộn tròn đau khổ sóng tung hoa. Cuốn em đi đấy, em yêu...
|
thân em
Tác giả:
Xuân Diệu
Đôi tay anh khẽ ôm mình. Lòng anh tỏa ấp thân hình sáng trong;. Tay em ôm ấp bên lòng. Thân em, nghìn tía muôn hồng cũng thua. Không nền, sao dựng lầu thơ? Không thân thể, chỉ bâng quơ cái hồn. - Nhưng thân mới chỉ là...
|
tặng quạt em
Tác giả:
Xuân Diệu
Còn vài hôm nữa em xa ! Tặng em chiếc quạt đôi ta níu gần;. Xin làm chiếc quạt tương thân. Bên em, họa có đỡ đần nhớ thương . Chỉ là chiếc quạt vấn vương, không là chiếc bóng đêm trường cùng em . Ước làm hoa nở...
|
ta trao
Tác giả:
Xuân Diệu
Ta trao Cầu Giấy cho ai? Ta trao Voi Phục cho người sau ta. Bóng cây đường Láng lòa xòa. Ta trao cho những đôi hòa mai sau. Nơi đây em ở bao lâu. Ai hay anh đã dựng lầu chung quanh. Lầu nhà là những mái tranh. Lầu cây hoa...
|
tặng thơ
Tác giả:
Xuân Diệu
Đây dây thơ e ấp đã lâu rồi. Chìm trong cỏ một vườn hoa bỏ vắng. Lòng tôi đó, một vườn hoa cháy nắng. Xin lòng người mở cửa ngó lòng tôị. Từ ngàn xưa, người ta héo, than ôi ! Vì mang phải những sắc lòng tươi quá. Tôi...
|
thơ bát cú
Tác giả:
Xuân Diệu
Em tới, em đi, ngọn gió lành. Gió hương thương mến đến phòng anh. Bỗng òa gặp mặt sau muôn nhớ. Rồi lại chia tay giữa vạn tình. Em ở nữa giờ, thương mỗi nét. Em đi hai tháng ngóng từng canh. Anh như cây cối chờ xuân...
|
thơ
Tác giả:
Xuân Diệu
Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậụ. Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì. Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;. Cành biếc run run chân ý nhị. Gió thầm, mây lặng, dáng thu xạ. Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà. Buồn ở sông xanh...
|