không đề
Tác giả:
Xuân Diệu
Tôi nhận cái này đã từ lâụ. Bây giờ nó tới, dẫu hơi mau, đã không tránh khỏi thì tôi tiếp. Một cách đau thương nhưng ngẩng đầụ. Ai có thích gì đi mãi mãi. Vô trong cái cõi chẳng mô tê. Một khi cập bến vào vô tận...
|
lời kỹ nữ
Tác giả:
Xuân Diệu
Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa; Vội vàng chi, trăng sáng quá, khách ơi. Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời; Khách không ở, lòng em cô độc quá. Khách ngồi lại cùng em ! Đây gối lả, Tay em đây mời khách ngả đầu say;...
|
kỷ niệm
Tác giả:
Xuân Diệu
Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt ! Ôi vội vàng là những phút trao yêu ! Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều ? Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh. Em có nhớ một buổi chiều yên tịnh. Chúng ta chìm trong một biển ái...
|
hy mã lạp sơn
Tác giả:
Xuân Diệu
Nghìn thế kỷ đã theo nghìn thế kỷ, ta đứng đây nhìn thấy triệu mặt trời. Tắt và nhen và phân phát cho đời. Những thời tiết tái tê hay ấm áp. Ở chốn tuyệt mù, dưới chân ta đẹp. Ta...
|
khung cửa sổ
Tác giả:
Xuân Diệu
Anh có nhà có cửa. Nhưng không vợ không con. Sợ cái bếp không lửa. Sợ cái của không đèn. Những đêm đi xa về. Tận xa nhìn cửa đóng. Không ánh sáng đón mình, không có ai trong ngóng. Từ khi em đến anh. Cửa sổ ánh đèn...
|
lại trung thu
Tác giả:
Xuân Diệu
Lại trung thu rồi đó em. Muôn tơ ai đệt thành đêm. Chỉ một vầng trăng trong vắt. Mà ân ái cả không gian. Đêm nay em chớ thức nhiều. Cho dẫu hoa trăng vàng nở. Dù em nghĩ đến anh yêu. Giấc ngủ xin đừng trăn trở. Anh gởi...
|
lại một vừng trăng
Tác giả:
Xuân Diệu
Lại một vừng trăng, rồi lại gió. Mới ra đến ngõ đã vùng trăng. Muốn ném thia lia qua vũ trụ. Chiếc gương như ngọc của cô Hằng. Một khoảng trời đêm chẳng đủ sao? Lại còn trăng bạc ở trên cao! Thung thăng bóng ngã bên chân...
|
huyền diệu
Tác giả:
Xuân Diệu
Này lắng nghe em khúc nhạc thơm. Say người như rượu tối tân hôn;. Như hương thấm tận qua xương tuỷ, âm điệu, thần tiên, thấm tận hồn. Hãy tự buông cho khúc nhạc hường. Dẫn vào thế giới của Du Dương:. Ngừng hơi thở...
|
lạ
Tác giả:
Xuân Diệu
Người nào xa lạ đâu đây, người mi thanh sáng, người tay dịu hiền. Tôi nhìn quên đẹp, quên duyên, quên câu ăn nói, tôi nhìn người thôi. Người nào một nữa thân tôi. Bước chân êm ái, nụ cười thần tiên. Người nào tôi...
|
lạc quan
Tác giả:
Xuân Diệu
Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim;. Dưới nhánh, không còn một chút đêm :. Những tiếng tung hô bằng ánh sáng. Ca đời hưng phục trẻ trung thêm. Gió qua, như một khách thừa lương, lay nắng trên mình lá loáng sương....
|