chờ ðợi hoài công
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Ta đợi em từ ba mươi năm. Uổng hoa phong nhụy hoài trăng rằm. Heo may chớm đã lên mùa gió. Ngăn ngắt chiêm bao lạnh chiếu nằm. Cúc tả tơi vàng mộng xác xơ. Hiên sương ngõ lá vẫn trông chờ. Đêm dài quạnh hé đôi song...
|
công chúa paris
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Từ thu về, ngọn gió may. Lướt mũi kim vàng thoăn thoắt. Xong rồi ! Cô thợ khéo tay. Chiếc áo thời trang đã cắt ! Màu chuyển... Ðũa tiên vừa đặt. Cây cành thôi khoác thanh y. Từng phố, đây từng chỗ ngoặt:. Áo vàng...
|
chợ chiều
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Nắng phai để mộng tàn lây. Tình đi cho gió sương dầy quán không. Chợ tan ngàn nẻo cô phòng. Sầu dâng bàn bạc cánh đồng tịch liêu. Hồn đương lắng bước chân chiều. Ðâu đây nỗi nhớ niềm yêu bời bời. Mong manh tình đã rụng...
|
chết nửa vời
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Bước đã mỏi mà trông càng đã mỏi. Ta dừng chân nhắm mắt một đêm nay. Thải chiếc bách không chèo trên bể khói. Mặc trôi về đâu đó nước non say. Kìa một cõi trăm hình muôn vạn tiếng. Đương dần phai dần hiện tắt rồi vang...
|
chia tay
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Đò chiều sông lạ tiễn đưa nhau. Gió nấc từng cơn, sóng vật đầu. Hai ngả lênh đênh trời ngụt khói. Người đi, ta biết trở về đâu. Ta về lơ láo tình thiên hạ. Chiếc bóng người đi tủi dãi dầu. Mặt nước chân bèo nghe nức nở...
|
còn nhớ hay quên
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Em ơi, còn nhớ năm xưa. Đôi ta gỡ nắng guồng mưa dệt Tình? Buổi nắng Trấn-BaĐDình, em mệt. Nghỉ bên hồ lau vết mồ hôi. Trong khung tóc liễu rối bời. Má đào hoen phấn thêm tươi lạ lùng. Mưa chia cách, khăn hồng vò võ...
|
còn đâu vọng các
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Ôi chùa Phật-Ngọc mái long lanh, đất Phật từng gieo hạt ngọc lành! Du tử dâng hồn lên Vọng-Các. Gương soi chẳng chút úa màu xanh. Đê mê hài hán bước triều thiên. Nhạc nữ, hoa thần, hay giáng tiên? Cong vút bàn tay...
|
con tàu say
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Tặng Duy-Linh. Khói tuôn mờ trắng đêm sâu. Men từng say một con tầu ngả nghiêng. Lắng tai nhịp sắt liền liền. Đường sương nổi dậy ưu phiền dưới chân. Còi khuya vọng mãi tiếng ngân. Lao đao núi thẳm cây gần tương tư...
|
công chúa mười lăm
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Công-chúa MƯỜI-LĂM, nàng ở đâu? Tìm nàng, thôi đã nát Âu-châu! Ba-lê Nhãđdiển hay La-mã. Đâu cũng rêu in lệnh MIỄN-CHẦU. Sân-chầu lẻ cặp những vần thơ. Giạt tới sông XANH lạnh ngắt bờ. Nét vẽ bay lên sườn núi...
|
cũng vì em
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Em cười bảo: "Sao anh nhớ mãi. Từng chi tiết nhỏ quãng đời xưa? Vui chuyện sao anh thường nhắc lại. Những lúc em còn tuổi ấu thơ? Em thì chuyện cũ em quên hết. Vì em độ ấy mới mười hai, ngoài sự nô đùa em chẳng biết...
|