đời vắng em rồi
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu. Lênh đênh thương nhớ giạt trời Âu. Thôi rồi tay nắm tay lần cuối. Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau. Trai lỡ phong vân gái lỡ tình. Này đêm tri ngộ xót điêu linh. Niềm quê sực thức lòng quan...
|
đời vắng em rồi say với ai
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu, lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu. Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối, chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau. Trai lỡ phong vân gái lỡ tình, này đêm tri ngộ xót điêu linh, niềm quê sực thức lòng...
|
đỉnh chót vót
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Theo gió xuân lên đường Ngọc-hà. Nẻo về tươi nắng Trại Hàng-hoa. Đến vườn Bách-thảo anh reo khẽ:. "Thượng-Uyển này riêng của chúng ta!". Em bĩu môi xinh: "Làm như vua!". Rồi không dưng chợt buồn vu vơ. Hỏi, em ngoảnh...
|
dịu nhẹ
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Gợn trắng ngàn mai thoảng dáng xuân. Màu trinh e lệ gió ân cần. Mươi bông cúc nõn chờt tay với. Một chút hoa đào vương gót chân. Thuyền nhỏ sông lam yểu điệu về. Cỏ chen màu liễu biếc chân đê. Tình xuân ai chở đầy...
|
đời còn chi
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Cha mẹ khuất đi lạnh hương khói. Một chị một em sầu má hồng. Khuya sớm cô đơn giọt lệ tủi. Ấu thơ đã trêu gì Hóa Công. Thân còn nhờ vả nói chi phận. Nhắm mắt vui đâu tình với duyên. Một sớm thu tàn chị lẳng lặng. Bước...
|
động phòng hoa chúc
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Lìa cõi Mộng giong thuyền qua bến Tục. Đoái hoài chi băng tuyết sẽ vùi chôn. Em khao khát dìu Anh tìm hạnh phúc. Ơ men nồng chăn ấm tối tân hôn. Đuốc hoa tỏ xiêm y càng rực rỡ. Khói trầm dâng son phấn ngát lây hương...
|
dựng
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Đàn rưng rưng lệ phách dồn mưa. Tiếng hát tàn rơi hận thuở xưa. Bụi nhuốm Thiên Thai nhòa hứng rượu. Đời sau say giúp mấy cho vừa. Cô đơn men đắng sầu trăng bến. Đất trích Tầm Dương quạnh tiễn đưa. Nhịp đổ càng mau...
|
duyên mùa loạn
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Người đi ta cũng lên đường. Trông ra khói lửa mà thương phong trần. Biết bao giờ gặp cố nhân. Cho ta lại được có lần cầm tay? Lời kia xin tạc dạ này. Mong đừng quên, lúc đổi thay cuộc cờ. Một đi nắng đợi mưa chờ...
|
duyên mùa tận thế
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Giây khắc trầm tư loạn dáng màu. Trời ơi -- Hồn Cả nghẹn thương đau. Thế gian đương tự tay đào huyệt. Địa phủ gần kia -- lửa vạc dầu. Bốn phương bể héo non nhầu. Đông tan Đoài vỡ, tinh cầu ngửa nghiêng. Nằm đây u uất...
|
em chỉ là mây
Tác giả:
Vũ Hoàng Chương
Lờ lững sông Seine mắt mở choàng. Nhìn theo muôn mảnh nguyệt đi hoang. Bỗng dưng tròn bóng... Ôi ngàn thuở. Vân-Muội tình si đã gặp Hoàng! Sao anh ngơ ngác? Lạ lùng chưa! Em vẫn là mây tự kiếp xưa. Trời xám Paris...
|