qua nhà
Tác giả:
Nguyễn Bính
Cái ngày cô chưa có chồng. Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa. Lối này lắm bưởi nhiều hoa ... (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi). Một hôm thấy cô cười cười. Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mếch lòng. Biết đâu rồi chả nói chòng :. "...
|
quan trạng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Quan Trạng đi bốn lọng vàng, cờ thêu tám lá qua làng Trang Nghiêm . Mọi người hớn hở ra xem, chỉ duy có một cô em chạnh buồn. Từ ngày cô chửa thành hôn, từ ngày anh khoá hãy còn hàn vi. Thế rồi vua mở khoa thi, thế...
|
quán lạnh
Tác giả:
Nguyễn Bính
Mùa thu đến chậm như chưa đến, lá vội rơi theo gió vội vàng, sương đã dâng lên chiều đã xuống, bến đò đã tắt chuyến sang ngang. Đem theo cát bụi đường xa lại, tráng sĩ dừng chân khẽ thở dài. Hơi lạnh đầm đìa trong...
|
nhặt nắng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Cô gái nhà ai ở xóm Đông, sang đây một sớm nắng vàng trong, cùng hai cô bạn bên bờ giếng, nhặt nắng trong cây, kể chuyện lòng. Tôi về dưỡng bệnh ở nơi đây, nhà trọ thân đơn tối lại ngày, từ buổi nhìn qua song cửa...
|
nhớ người trong nắng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Hà Nội có hồ loạn tiếng ve, nắng dâng làm lụt cả trưa hè, năm xưa, một buổi đang mưa lụt. Tôi tiễn chân người sang biệt ly . Từ buổi về đây, sầu lại sầu. Người xa vời quá, ai thương đâu! Tôi đi ngửa mặt trên hè...
|
nuôi bướm
Tác giả:
Nguyễn Bính
Tặng Vương Ý Nhi. Cả mùa xuân thắm đã trôi đi. Giếng ngọc, hương sen muốn dậy thì. Sực nhớ lời xưa tôi có hẹn. Một bài thơ mới đề dâng Nhi. Tôi đến thăm Nhi giữa nắng hồng. Với bài thơ mới sắp làm xong. Nỡ nào Nhi lại đi...
|
nhỡ nhàng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Công tôi xe chỉ vót nan
Phất diều mướn gió nơi nàng thả chơi
Nỡ nào tắt gió nàng ơi!
Cho diều tôi xuống, cho tôi nhỡ nhàng....
|
nữ sinh
Tác giả:
Nguyễn Bính
Những nàng kiều nữ sông Hương, da thơm là phấn, môi hường là son. Tựu trường san sát chân thon, lao xao nón mới màu son sáng ngời. Gió thu vàng lắm ai ơi! Đôi thân áo rộng tơi bời bay lên. Vội vàng những ngón tay...
|
oan nghiệt
Tác giả:
Nguyễn Bính
Hôm nay bắt được thư Hà Nội. Cho biết tin Dung đã đẻ rồi. Giờ Sửu, tháng ngâu, ngày nguyệt tận. Bao giờ tôi biết mặt con tôi? Nào xem thử đoán tên con gái. Oanh, Yến, Đào, Trâm, Bích, Ngọc, Hồi? Tôi biết vô tình Dung lại...
|
nhớ
Tác giả:
Nguyễn Bính
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ. Em thử quay xem được mấy vòng. Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ. Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ em không nói. Nhớ cứ đầy lên cứ rối lên. Từ đấy về đây xa quá đỗi. Đường đi bằng ngựa...
|