vẩn vơ
Tác giả:
Nguyễn Bính
Đã quyết không .... không .. được một ngày. Rồi yêu mất cả buổi chiều nay. Chiều nay bướm trắng ra nhiều quá ! Không biết chiều mưa hay nắng đây ? Lâu nay tôi thấy ở lòng tôi, như có tơ vương đến một người. Người ấy...
|
vì ai
Tác giả:
Nguyễn Bính
Cỏ đồi ai nhuộm mà xanh ?
áo em ai nhuộm mà anh thấy ?
Da trời ai nhuộm mà lam ?
Tình ta ai nhuộm, ai làm cho phai ?
|
vài nét huế
Tác giả:
Nguyễn Bính
1. Cầu cong như chiếc lược ngà, sông dài mái tóc cung nga buông hờ. Đôi bờ đôi cánh tay vua, cung nga úp mặt làm thơ thất tình. 2. Ở đây áo tím riêng màu, bài thơ nón mỏng che đầu mỹ nhân. Loanh quanh xóm vắng...
|
viếng hồn trinh nữ
Tác giả:
Nguyễn Bính
Chiều về chầm chậm trong hiu quạnh, tơ liễu theo nhau chảy xuống hồ. Tôi thấy quanh tôi và tất cả, kinh thành Hà Nội chít khăn sô. Nước mắt chạy quanh, tình thắt lại, giờ đây tôi khóc một người về! Giờ đây tôi thấy...
|
xa cách
Tác giả:
Nguyễn Bính
Nhà em cách bốn quả đồi
Cách ba ngọn suối, cách đôi cánh rừng;
Nhà em xa cách quá chừng.
Em van anh đấy, anh đừng yêu em !
|
vu quy
Tác giả:
Nguyễn Bính
Tháng chạp cho cải hoa vàng. Cho cam da đỏ, cho nàng vu quy. Nàng về mãi xứ bên kia. Cam thôi màu đỏ, bướm chê hoa vàng. Sáng nay sương xuống đầy làng. Tưởng như khói pháo đưa nàng năm xưa. Nàng về kẻ đón người đưa. Tôi chờ...
|
vài nét rừng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Xanh cây xanh cỏ xanh đồi. Xanh rừng xanhh núi da trời cũng xanh. Áo choàng cô Mán thanh thanh. Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư. Cỏ đồi ai nhuộm mà xanh. Áo em ai nhuộm mà anh thấy chàm. Da trời ai nhuộm mà...
|
vâng
Tác giả:
Nguyễn Bính
Lạ quá ! Làm sao tôi cứ buồn ? Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn ? Làm sao tôi cứ tương tư mãi, người đã cùng tôi phụ rất tròn ? Thì ra chỉ có thế mà thôi ! Yêu đấy, không yêu đấy, để rồi. Mắc hẳn đường tơ sang cửi...
|
vụn vặt
Tác giả:
Nguyễn Bính
Nhất áp xuân giao vạn lý tình. Đoạn trường phương thảo đoạn trường oanh. Nguyện tương song lệ đề vi vũ. Minh nhật lưu quân bất xuất thành. Chén xuân chan chứa bao tình. Cỏ thơm xơ xác, con oanh thẫn thờ. Sớm mai chàng đã...
|
vườn hoang
Tác giả:
Nguyễn Bính
Lòng tôi là cả một vườn hoang, vắng cả chim xanh cả bướm vàng. Từ dạo mùng tơi thôi trở lá, thì cô hàng xóm cũng thôi sang. Cánh cửa vườn hoang từ dạo ấy, mấy dòng tơ trắng nhện niêm phong. Ai đi qua đấy,về qua...
|