con gái tuổi dần
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Năm tới sẽ là năm con cọp. Tuổi bé trùng năm mới động trời. Nếu muốn làm tim anh hồi hộp. Bé gầm lên một tiếng "Anh ơi!". Sử sách đã nhắc nhiều đến bé. Hết sát phu rồi đến bỏ chồng. Anh thì gọi đó là "Bà Kẹ". Mới nhìn, đã...
|
chuyện chiếc xe đạp
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Anh chở em đi bằng xe đạp. Thấy phổi hôm nay sạch lạ thường. Dọc đường khói một trăm chiếc "cúp". Không làm hơi thở bị dơ hơn. Anh chở tình anh trên xe đạp. Mặc ai kia ngó, mặc ai dòm. Dễ gì mang một cô công chúa. Đặt vào...
|
cô nương ngày tết
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Mười hai tháng cô nương già chát. Dè đâu xuân đến "lẳng" ra liền ! Giống như ngọn sóng anh ngồi hát. Nịnh đầm tiểu muội một hơi : em.... Thì em vẫn là em áo trắng. Nhất quỉ, nhì ma, thứ ba ... huề. Anh cao lớn mà chân...
|
bướm và hoa
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Ra khỏi lớp các em tan như bướm. Có bướm màu đen coi giống bướm bà. Có em áo dài đẹp như bướm trắng. Anh ngẩn người, thầm gọi : bướm kiêu sa !!! Bươm bướm thật vốn nhiều màu sặc sỡ. Còn bướm của anh không bay khỏi mặt...
|
bynight
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
"Bynight" có gì lạ không em? Đêm chắc là phố xá có đèn. Đêm chắc là đèn không đủ sáng. Đêm chắc là u ám tối đen. Ờ, "bynight" lạ lắm hả em? Đêm về em "lắc" giống đang điên. Đêm về em hát như đang mợ. Chỉ tội phụ huynh...
|
chia buồn cùng năm sửu
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
(17 bẻ gẫy sừng trâu). Khi em lên mười bảy. Loài trâu mất tích sừng. Cỏ đang thơm bỗng dại. Trái tim chàng rét run. Ai bảo em mười bảy. Bẻ gãy hết ngọt ngào. Con trâu và con gái. Cứa một đường hơn dao. Vậy thì anh mười...
|
chiều có lan
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Chỉ cần ngón tay đưa lên môi. Ngàn năm nhan sắc ở em rồi. Ngàn năm trời đất thành thơ nhạc. Cây cỏ chào nhau để lứa đôi. Chỉ cần chiếc muỗng em trong ly. Là tim anh chết rất nhu mì. Là chàng thi sĩ bay đâu mất. Một...
|
cao và thấp
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Bao nhiêu lần em kiễng chân lên. Cũng không thể cắn vành tai anh được. Anh có bổn phận phải cao gần hai thước. Để xoa đầu em một cách dễ dàng. Anh có nhiệm vụ lớn bằng người ngoại quốc. Để cùng em dạo phố thật hiên...
|
bông điên điển
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Tôi biết có nồi canh điên điển. Cá bông lau, đậu bắp, mỡ hành. Em ngậm cái màu bông chín nõn. Thẹn thùng không nói được tiếng "anh". Bông điên điển trên sông xưa lắm. Mù nước lên tôi nhớ Tháp...
|
chiếc ghế mây
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Khi em rời ghế mây. Chỉ mùi hương ở lại. Tre biến thành thần thoại. Trúc biến thành hoang đường. Anh biến thành tai ương. Thấp thỏm bên chiếc ghế. Cái mùi hương ác thế. Không theo em bay đi. Mà quấn quýt bên tre. Mà...
|