sư huynh
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Nếu ở trên đời còn tiểu muội. Thì tất nhiên phải có sư huynh. Mỗi lần tiểu muội mà le lưỡi. Là sư huynh có dịp giật mình. Mỗi lần tiểu muội mà chun mũi. Là sư huynh có dịp thất kinh. Vì chúng ta có cùng sư phụ. Đồng...
|
sương mai
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Mỗi lần sắp sửa yêu cô. Là anh chuẩn bị một giờ nín thinh. Hai giờ nữa tập rêm mình. Và ba giờ khác ngồi rình suốt đêm. Tốn "sáu giờ" mới gặp em. Trượng phu cũng hóa ra hèn vì yêu. Phải cô tên là Buổi chiều. Anh đâu đến...
|
ngón út
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Đưa anh ngón út anh cầm. Cái ngón ốm nhách mà em dấu hoài. Không đưa, anh nắm bàn tay. Anh nâng lên mũi hỏi ai bắt đền? Mà đền thì nghĩ vô duyên. Đến trời cũng sợ trước quyền yêu nhau. Cái mũi không có tội đâu...
|
nhói ngực anh
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Đời anh là cuộc rong chơi lớn
Thơ rượt theo cũng đủ mỏi giò
Lẽ nào em cứ đem phiền muộn
Khiến lòng anh buốt một cơn ho
|
như cây trái tết
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Mới đầu anh tưởng em là ổi. Xá lị mà ăn rất đã đời. Dè đâu em trở thành xí muội. Ngọt ngào mà chua lét đôi môi. Anh ê răng chạm vào trái cóc. Em lại đem xoài tượng ra mời. Tim anh phân nữa là muối ớt. Nửa nước mắm...
|
sợ
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Năm, mười, mười lăm, hai mươi...
Kiếm nơi nào trốn loài người đi em!
|
sự tích cột thu lôi
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Không hề cháy thịt cháy da. Vậy mà thân thể tan ra dễ dàng. Lặng yên hết lệ tuần hoàn. Chỉ còn lại giữa trần gian hai người. Chỉ nghe môi thật là môi. Mắt thật là mắt có lời bên trong. Đáng gì cái lạnh mùa Đông. Gió...
|
tâm sự của adam lúc phát hiện eva
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Em xuất hiện như mặt trời. Xua đi những cơn u ám. Anh đang buồn hiu một hoàng hôn xám. Bỗng đổi màu thành xanh. Từ đó một ngày có 3 buổi bình minh. Nắng buổi nào cũng thơm tho mùi mật. Từ đó không còn giới hạn của...
|
ngựa cao nguyên
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Giữ anh một chỗ ở Lâm Đồng Trồng trên đồi một đám cỏ non Trước sau anh cũng thành con ngựa Té ngã vào nơi có cội nguồn Trước sau em cũng là ngọn cỏ Đến chết lòng anh vẫn cúi hôn Một chỗ cho anh nghe Đà Lạt Nghe Blao , nghe...
|
tết ở rừng xuyên mộc
Tác giả:
Bùi Chí Vinh
Xuyên Mộc, đêm nằm nhớ Lý Bạch. Người hiền minh dễ nhớ thời Đường. Lên rừng chỉ một manh chiếu rách. Xuân về, ta hát khúc tha hương. Hăm chín, nghĩa là chưa tới tết. Mà sao rạo rực, mà bồi hồi. Hương thơm hẳn từ rừng...
|