đời ta rất tầm thường
Tác giả:
Lâm Chương
Ta ở nhà thuê. Nghèo. Thất nghiệp. Ít bạn bè lui tới làm thân. Lấy trà rượu một mình khuây khoả. Dù không vui cũng tiếng cười khan. Ta ốm yếu. Thường hay bệnh vặt. Mưa nắng nhiều, sổ mũi ho hen. Trời trở gió, đau xương...
|
câu gi` em nói nhỏ
Tác giả:
Lâm Chương
Em hẹn tôi về thăm quê cũ. Sau mấy năm lây lất xứ người. Tôi cũng muốn (một lần thôi cũng đủ). Về gặp em nhắc lại chuyện lâu rồi. Chuyện lâu rồi mà như mới hôm qua. Tôi còn nhớ bàn tay em run nhẹ. Trong tay tôi lạnh buốt....
|
hãm địa
Tác giả:
Lâm Chương
Tôi ở đây núi rừng Việt Bắc. Đời hãm vây trong nỗi khốn cùng. Vách núi ngăn tư bề chớn chở. Rừng âm u sương muối đại ngàn. Những bạn tôi ngồi như cổ thụ. Già trăm năm trước tuổi không ngờ. Manh áo vá che mùa gió...
|
em xuân
Tác giả:
Lâm Chương
Xa xứ, em xuân về rất lạ. Trắng một màu, rơi rụng trắng tôi. Môi lạnh, hững hờ không đợi tuổi. Em xuân người, áo rét. Ngó lưng trời, ái ngại một mùa đông. Em xuân tôi, năm cũ quê nhà. Má đào thơm, hơ hớ đương thì. Con mắt...
|
tình ơi
Tác giả:
Lâm Chương
Tình ơi, về lại tháng ba. Ghé thăm một chút cho ta đỡ buồn. Lục trong ngăn kéo, thỏi son. Tình đi ngày ấy hãy còn bỏ quên. Biết ta vẫn giữ tình riêng. Tình cho về trọ một đêm với tình. Gừng cay muối mặn làm tin. Gương chung...
|
mùa hạ
Tác giả:
Lâm Chương
Mùa hạ nhà ta lò bát quái. Cửa mở toang thông đạt khí trời. Đêm trăn trở trong lò nướng thịt. Da rám vàng tươm mở mồ hôi. Mùa hạ nhà giàu đi ra biển. Ta vô rừng nằm dưới bóng cây. Mấy lão tu tiên ngàn năm trước. Chắc cũng...
|
mưa miền tôi
Tác giả:
Lâm Chương
Trời hay mưa miền tôi ướt sũng. Lá đầm đìa rơi rụng giọt châu. Em qua tôi để dấu son đầu. Môi trái đỏ, tuổi em vừa chín. Nước châu thổ mang lòng dâu biển. Về bình nguyên cô giáo sang sông. Bỏ tình tôi chết đuối giữa...
|
dắt tay vào địa ngục
Tác giả:
Lâm Chương
Em đâu phải Kiều nương. Mà nói chuyện bán trinh làm đĩ. Mười lăm năm nhẵn mặt giang hồ. Trai tứ chiến đếch thằng nào rớ được. Bọn trọc phú hợm mình tưởng bở. Quăng một đêm qua cửa sổ ngàn vàng. Chưa níu được lai quần chéo...
|
sau những năm đi xa trở về, viết bài thơ ngày giỗ má
Tác giả:
Lâm Chương
Má tôi mất năm tôi mười hai tuổi. Tôi ra ngoài hiên đứng khóc. Ngó lên cây me già buồn hiu trước ngõ. Mây trắng bay qua tàng cây lá nhỏ. Nắng xế chiều héo hắt trên sân. Đàn gà con kiếm ăn trong hàng dâm bụt. Tôi biết từ đây...
|
câu gì em nói nhỏ
Tác giả:
Lâm Chương
Em hẹn tôi về thăm quê cũ. Sau mấy năm lây lất xứ người. Tôi cũng muốn (một lần thôi cũng đủ). Về gặp em nhắc lại chuyện lâu rồi. Chuyện lâu rồi mà như mới hôm qua. Tôi còn nhớ bàn tay em run nhẹ. Trong tay tôi lạnh buốt....
|