bài thơ nuối tiếc!
Tác giả:
Trần Thế Phong
Má ơi đừng gả con xa. Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu ! (ca dao). Đừng khóc con ơi. Khi con về nơi khác. Cất tiếng cười mà nước mắt rưng rưng. Ta cũng nghĩ chút gì hạnh phúc. Biết con rồi sẽ nhớ nhà xưa. Đừng khóc con...
|
cám ơn
Tác giả:
Trần Thế Phong
Cám ơn người tôi yêu Phan Cát Linh. Cám ơn em rất nhẹ nhàng. Cám ơn em với điệu đàn Tương Như. Cám ơn em với tình thu. Cám ơn chiếc lá cho dù còn đau. Ngoài trời kết sợi mưa Ngâu. Em ơi Ô Thước xây cầu cho ta. Em ơi một...
|
cát linh
Tác giả:
Trần Thế Phong
Em như con gái dậy thì
Thẹn thùng ân ái nhu mì môi hôn
Phải anh tuổi trẻ bồn chồn
Yêu em như thể thuở còn tóc xanh
|
lặng lẽ nơi này
Tác giả:
Trần Thế Phong
Lặng lẽ nơi này. Lặng lẽ tôi. Tiếng đưa theo gió. Giọng ru hời. Xôn xao tự cõi. Khơi tiềm thức. Chợt sáng trong lòng. Nhớ khôn nguôi. Trăng cài nửa mảnh xa xôi. Chênh vênh chiếc bóng. Hồn tôi trở về. Ví bằng nghìn dậm...
|
dư âm
Tác giả:
Trần Thế Phong
(Tặng Nguyễn Lương Vy). Ðêm nằm thả chút dư âm. Nghe tơ trời động cát lầm u mê. Hồn cầm bật máu lê thê. Phố khuya còn nợ gió về gợi đau. Câu ca lạc mất hôm nào. Tiếng vô âm vọng lao đao đất trời. Bạc lòng biển sóng trùng...
|
thì em ơi nắng nhạt buổi hoàng hôn
Tác giả:
Trần Thế Phong
Ngày đuổi bắt. Lòng buồn ta khánh tận. Đêm thê lương. Đá núi lạnh quay đầu. Tay níu bóng. Mấy lần chân vấp ngã. Nụ tình kia. Ta đã nợ gì nhau. Lời hẹn ước. Có lần em khóc. Cầm tay nhau. Sao nát mặt linh hồn. Môi muốn...
|
tiếc thương còn tiếng gọi
Tác giả:
Trần Thế Phong
Gió trở dậy. Lùa thu vào mái tóc. Mây cô liêu. Thương chiếc lá giao mùa. Xa nguồn cội. Vàng bay theo sóng nổi. Trời bên kia. Sầu rụng mấy lần chưa. Hồn cỏ mục. Ngậm ngùi thương tóc bạc. Chửa chào nhau. Ngó lại đã tàn...
|