mồ côi
Thân em cay đắng dặm trường
Mới chừng ấy tuổi đã vương bụi trần
Tuổi em như ánh trăng ngần
Nhìn em chua xót tấm thân đoạ đày
Lên rừng kiếm củi ai hay
Bao điều khó nhọc thương thay kiếp người
Em thèm có được nụ cười
Tuổi thơ gian khó ngược xuôi hao gầy
Trèo lên cửa ải mỗi ngày
Thân em côi cút thơ ngây thật thà
Quanh em bao nỗi xót xa
Buồn cho số phận thật là thương đau
Ngày đêm thân phận dãi dầu
Bước chân đơn lẻ nhìn đau đớn lòng
Em mang một kiếp long đong
Quanh năm luẩn quẩn lưng tròng chứa chan
Đời em còn lắm gian nan
Tuổi thơ cơ cực lầm than với đời
Mồ côi tội lắm ai ơi!
Không cha không mẹ đơn côi hoen sầu
Cầu xin Trời Phật nhiệm mầu
Cho em thoát cảnh khổ đau trăm chiều
Hoà vào cuộc sống mến yêu
Kết vòng tay lớn bao điều ước mơ.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 09 - 09 - 2015