bài thơ cuối cho em
Gửi tặng em, cô gái của mùa hè
Có nụ cười như ngàn tia nắng ấm
Gửi tặng em tình yêu thời tuổi trẻ
Đầy ngây thơ nhưng cũng lắm bẽ bàng
Em không phải người quyền quý cao sang
Cũng không hẳn là lá ngọc cành vàng
Em không cho mình vượt trội hơn bè bạn
Em tự đặt mình giữa dòng chảy thế gian
Bản thân tôi như một gã trai làng
Mang chút hồn mong manh nghệ sỹ
Có âm nhạc, vầng thơ là tri kỷ
Rồi một ngày trót lãng quên lý trí
Tôi lỡ lầm say đắm nụ cười em
Tình yêu đầu đột ngột vút lên cao
Tôi bắt đầu mơ đến những điều huyền ảo
Khi tỉnh mộng hoá trăm ngàn phiền não
Tình đơn phương giữa giông bão cuộc đời
Tình yêu tôi chân thành và non nớt
Em bỏ đi chẳng nói một lời nào
Tôi ở lại ôm niềm đau khờ dại
Sống âm thầm trong nỗi nhớ về ai
Mái tóc em có sợi ngắn sợi dài
Yêu em không được mới yêu hoài ngàn năm
Ước một lần được gặp lại cố nhân
Để tình yêu có vài lời trăn trối
Đống tro tàn gửi cho tình yêu cuối
Cầu mong em hạnh phúc cả một đời