thơ phạm khang
Người đàn bà bên bờ biển vắng
Sương chiều tan mênh mang
Bến thuyền mơ hồ như thiếp ngủ
Bơ thờ buông dấu vết đời trôi,,,
Người đàn bà bên bờ biển vắng
Dáng xinh như chấm lặng mồ côi
Xin hãy vì nàng một câu thơ âu yếm
Đưa nàng đi đến cuối đất cùng trời...!
PK...
Bài này đã được xem 719 lần
|
Người đăng:
|
Xuân Khang
|
|
|