(sợ) Tác giả: Nguyên Phong
_"Yêu không ?"
_"Không. Chẳng có yêu.
Cớ sao phải hỏi thương yêu làm gì ? "
_ "Sợ mai kẻ bước chân đi.
Yêu rồi lại chối lạ kỳ hay chưa
Như là sớm nắng chiều mưa
Cho người tiếc nuối... ngày xưa không còn. "
|
ấp úng Tác giả: Nguyên Phong
Tôi
yêu ấp úng ...
Sài Gòn
Yêu
mà không nói
ôm mòn nhớ thương
Ngại gì
một chữ bình thường
Xa rồi mới hiểu
Quê hương
muộn màng
|
bảy năm Tác giả: Nguyên Phong
Một tuần nữa. Đúng bảy năm. Xa rời đất mẹ tan tành quê hương. Một tổ quốc. Một người thương. Buông tay dứt áo bước đường lưu vong. Kiếp tha hương. Phận số gì? Thuyền nhân? Tị nạn? Người di tản buồn? (*). Bảy năm. Nhánh...
|
biên hoà Tác giả: Nguyên Phong
Sông Phố, Cù Lao ấy thuở xa. Xứ bưởi lừng danh đất Biên Hoà. Bửu Long thấp thoáng rồng ẩn hiện. Châu Thới ung dung ngọc một toà. Đồng Nai ghềnh đá ngăn tàu giặc. Dốc Sỏi hồn thiêng máu chan hoà. Sân trường phượng đỏ miên man...
|
ca dao Tác giả: Nguyên Phong
Hồi còn con nít vui hơn. Nhong nhong đuổi bướm lơn tơn bắt chuồn. Dầm mưa, vọc đất, tắm truồng. Chơi trò người lớn, đóng tuồng yêu nhau. Lớn lên đòi học thương đau. Biết tương tư, biết hư hao thân gầy. Yêu cuồng, yêu đắm,...
|
cát bụi Tác giả: Nguyên Phong
Tình yêu
khó đỗi công bằng
Mưa rơi một nẻo, nắng tràn một nơi
Người vui quên
Kẻ ngậm ngùi
Bên bồi bên lở, sông ơi sao đành
Số phần
Trời bắt phải mang
Tôi làm cát bụi
Em làm gió bay
|
chỉ tay Tác giả: Nguyên Phong
Xoè tay ngắm nghía mấy đường vân
Ngang dọc phân tranh định số phần
Thiên thai địa phủ thời vạch sẵn
Quá khứ vị lai sự tại nhân ?
|
cố đô Tác giả: Nguyên Phong
Từ xứ Quảng vượt trùng Vân. Tìm thăm áo tím níu chân học trò. Hương xanh biêng biếc hững hờ, bên ni bên nớ ai chờ ai mong? Dã Viên, Cồn Hến xuôi dòng:. Thanh Long, Bạch Hổ hoàng thành phục giao. Hào sâu đan với thành...
|
cố nhân Tác giả: Nguyên Phong
Giang hồ. Biệt ... Khách ly hương. Bồi hồi trở lại. Tìm. Đường phố xưa. Hàng sao. Hoa rụng mấy mùa. Cổng trường bối rối ai vừa tay ai. Ừ thì. Đá nát vàng phai. Mình đi không hẹn ai hoài chờ trông? Cầm như. Lạc giữa đám...
|
đêm Tác giả: Nguyên Phong
Sông đầy mấy giọt trăng rơi
Tung tăng thánh thót tiếng cười mênh mang
Dập dềnh lớp sóng dâng tràn
Thuyền trôi róc rách nghìn vàng lung linh
Một đêm lai láng quên mình
Trăng tàn sông cạn còn tình đây thôi
|