em đừng làm mẹ khóc
Em cứ trách! Tại sao mẹ bỏ em
Không đi chung chẳng nói em một lời
Không tin nhắn điện thoại hay gọi mời
Rồi lại trách! Tại sao Người xử tệ ?
Em còn trách! Tại sao mẹ làm thế ?
Cũng là con sao đứa ghét đứa thương
Nhưng em ơi! Em chưa hiểu tỏ tường
Thì đừng vội trách hờn Người em nhé
Sao em không đặt vào vị trí mẹ
Để hiểu người đang đau đớn biết bao
Những câu nói bén hơn cả lưỡi dao
Em đang cứa vào trái tim mẹ đó
Em có biết mẹ giả vờ không ngó
Nhưng mỗi ngày mẹ vẫn dõi theo em
Em làm gì mẹ vẫn biết vẫn xem
Vẫn cầu nguyện vẫn quan tâm lặng lẽ
Tội em gây thật tình chẳng hề nhẹ
Làm tổn thương mẹ lắm em biết không
Đạo làm con sao em chẳng hiểu thông
Nỡ lòng nào làm mẹ buồn như vậy
Mẹ đã mất đôi vai để tựa cậy
Thì em ơi! Đừng để mẹ đau lòng
Cả đời mẹ vất vả, mẹ chỉ mong
Nhìn thấy em ấm yêm và hạnh phúc
Vậy mà em trong lúc say giận tức
Lại buông lời trách móc mẹ sao em?
KTP ( 15/9-2019)