ác mộng Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Bên kia bờ
mớ hỗn độn
cười vu vơ.
Tận cõi tử
từ từ rên
gặp quỷ dữ.
Thiên đàng đâu
dấu sợ hãi
toàn đầu lâu.
Sắp hấp hối
thôi buông đi
Mọi rắc rối.
Lòng chân thiền
biến cõi chết
thành chùa tiên
103100
|
bốn mùa trăng Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Xác đào. Lạo xạo lối trăng. Gió cợt triền vắng, vu vơ. Tiết mộ Xuân, mưa òa nở, tròng trành. Thiên trung nhả hạt, thơm rót trên cạnh nguyệt luân. Tầm phương, nên vướng nợ nần. Vườn khuya bất tận buốt đau. Cốc sâu vãng...
|
cháy Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Đồi cây khan
hạn khắc nghiệt
trời khô ran.
Ngọn phẫn nộ
rồ điên lan
quyết thách đố.
Cơn tam bành
mạch thủy hỏa
cùng giao tranh.
102700
|
cỏ dại Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Lằn nhằn,
Hung hãn lan tràn
Lấn chiếm, thân chán mọi miền
Tiêu diệt các cây cỏ, nghiến mầm sinh
Vẫn tiếp tục chen chúc, sao không tỉnh chút đi?
103000
|
đám lá già Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Rên la chi
chỉ một chút
cùng nhau đi.
Chút loạn trí
khi rơi nhào
khoảng bất ý.
Người li ti
bị vướng bận
tham sân si.
102600
|
điểm thoát Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Nhìn sao trời
cởi váy ngấm
tình phơi phơi.
Cực lạc điểm
niềm an bình
thoát cõi phiếm.
Ra rồi vào
máu địa ngục
tuôn lao xao.
102800
|
đồi cát Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Li ti nằm
tắm hạt nắng
buồn căm căm.
Trũng khoảng giữa
lưa thưa rơi
hố chọn lựa.
Chồng lên nhau
láo nháo thở
mong bò cao.
102500
|
giới thiệu đức trí quế anh Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Đức Trí và Quế Anh yêu thiên nhiên trước khi yêu thi ca. Bên nhau, họ để lại trong thiên nhiên dấu chân tìm kiếm, liên hệ nhân sinh qua những ngọn núi kiêu ngạo, những con thác uẩn ức quăng mình, hay những khoảng không...
|
gò trắng Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Đường cong,
Da bóng mồ hôi
Xây xát bụi khói đam mê
Dừng lại, ôm trọn một bể mệt mỏi
Tội lỗi trần gian, che lấp cái tôi cũ kỹ.
110300
|
mặt trời Tác giả: Đức Trí Quế Anh
Ngoi lên, vằn vện sương mù. Đêm mất chỗ trú, chạy dài. Rực rỡ hào quang thắp cháy lưng đồi. Nền Đông chói lòa, chân lý tỏ mọi sinh linh. Chìm xuống, mây buông kín rèm. Ngày bị thu hẹp, co ro. Hào quang lịm chết nơi xó...
|