dậy đi em, hạ đã sang nửa mùa
"DẬY ĐI EM... HẠ ĐÃ SANG NỬA MÙA"
(Tú Danh Nguyễn Phạm)
Lắm lúc mệt nhoài tựa vào vai áo em
Chạm bờ vai nặng gánh trở đường tình.
Mùa đã sang từ khi nắng ngã,
Trên cung đường hạ nắng có mưa bay.
Anh muốn đưa em đi vào cõi mộng
Đoạn đường trắng đôi tay anh không thấy
Chia hơi thở, nắng nhuộm màu áo hoe
Hoa đã rơi vươn trên tóc ngọc ngà.
Nụ cười em giữa mùa mưa hạ vắng
Là anh sẽ...đưa em về với anh,
Nơi tình yêu là trọn nghĩa, trọn tình.
Cái ngày đầu anh ngây dại đắm say
Bởi đôi mắt soi cả lòng anh thấu.
Hãy cùng anh đi về nhà anh đấy!
Đừng để anh phải lặn lội xa xôi
Nhưng gần em thì đâu là vất vả
Em đừng đợi, để tự anh đến nhé
Đừng giận anh cho mi mắt em hoen.
Hai ta cùng chung bữa tối muộn
Nhâm tách trà với chuyện cũ đôi bên.
Cuốn sách dang dở, nửa cuộc tình anh viết;
Viết vào trong cả tim gan ruột lòng.
Để em nhớ anh mãi là duy nhất
Quyết đợi em đến muốn nẻo đường tình.
Để anh cõng, giữ chặt anh vào nhé
Mệt hay không đừng giấu anh bận lòng.
Sao em mãi vẫn cười tươi đến thế.
Anh ổn mà, em đừng nói lý do.
Tựa vào anh...đừng để anh khóc nhiều
Là anh đã... Vì nhớ em, biết đấy!
Anh chọn mua cả loài hoa em thích.
Đừng cười anh vì anh ngốc...thật lòng,
Anh muộn phiền với nụ cười em đấy.
Anh đặt hoa trên tấm mộ đá xanh,
Dậy đi em.. Hạ đã sang nửa mùa.
(21/04/2019)