non nước thề xưa
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Tản Đà. (1890-1939). Trông mờ mây phủ núi xa. Hay hồn viễn vọng sông Đà, Tản Viên. Những con đường dốc, đường nghiêng. Mở bằng tiếng hát hồn nhiên một thời. Những chàng phơi phới hai mươi. Nước non xuôi ngược có...
|
nhà văn của nỗi niềm dang dở
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Khái Hưng. (1896-1947). Chưa nở đã tàn: hoa ước hẹn. Sương treo cành lộc khóc tiêu điều. Nàng Mai gánh cả đời cô quả. Làm gánh hàng hoa bán chợ chiều. Cây bút nhập hồn bao số phận. Lệ thầm thấm đẫm mỗi trang văn...
|
người thuở tố tâm
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Hoàng Ngọc Phách. (1896-1873). Hy vọng kể chi ngày mỗi khác. Nước mắt xa gì thuở Tố Tâm. Hỏi hồ Tây sóng pha bao lệ. Thu rơi bao lớp lá thư tình. Có ai quét được lá rừng. Gom lại từ nhiều thế kỉ. Đã cao bằng những...
|
người xứ thơ tiên
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Nguyễn Nhược Pháp. (1914-1938). Chùa Hương không gặp gỡ. Rừng mơ chắc đã mơ? Lời còn trong hơi thở. Giai nhân cùng người thơ. Phải người từ xưa nhớ. Phảng phất nỗi sương mờ. Hay vẫn người mấy thuở. Tích cũ miền...
|
rau tần ai quẩy đi đâu
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Trần Huyền Trân. (1913-1989). Ngỡ nàng công chúa họ Trần. Hóa thi sĩ quẩy rau tần lãng du... Trần gian: một cũi nhốt tù? Mắt trong ví chọc cho mù là sao? Rót đau lòng bước tiêu dao. Nỗi gần uống vợi lại trào nỗi...
|
người viết thơ khỏa thân
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Bých Khuê. (1916-1946). Câu thơ nhan sắc. Chữ kết nên da ngà. Hương trời đất bừng hoa. Thi nhân hỡi tiếc chi vài mảnh vải? Nàng là tuyết hay da nàng tuyết điểm. Nàng là hương hay nhan sắc lên hương? (*). Đọc câu...
|
người say chưa tỉnh
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Vũ Hoàng Chương. (1916-1978). Đâu chỉ cuộc say trong quỹ đạo. Quay vòng muôn thuở các hành tinh. Thi sĩ bao người say chếnh choáng. Hư vô trong vũ trụ riêng mình. Chếnh choáng đầu thai nhầm thế kỷ. Thuyền dạt trôi...
|
người tình khờ dại
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Xuân Diệu. (1916-1985). Người phải lòng ư? Không đếm nổi. Mang hương gửi gió, dại khờ chưa. Nhặt phấn thông rơi làm của nả. Phú quý đong bằng đấu mộng mơ. Nhịp cầu thơ nối bao đôi lứa. Riêng mình gùi nặng khối bơ...
|
người về viên tĩnh viên
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Chế Lan Viên. (1920-1989). Dẫu đã biết thi nhân từng trận mạc. Vóc ngang tầm chiến lũy một thời trai. Vẫn muốn ông thêm một lần ru hát. Sau trăm dặm biển trời, cò đậu mát tao nôi. Dẫu đã biết cánh chim từng báo bão...
|
nhớ mưa
Tác giả:
Nguyễn Vũ Tiềm
Lê Anh Xuân. (1939-1968). Vẳng phương xa tiếng gà gáy vọng về. Đủ để anh lội qua vùng lửa. Xứ phèn mặn hoa dừa, bông lúa. Có bao giờ nguôi nỗi nhớ mưa? Ngày ấy, những mảnh bom, lạ quá. Cứ bay tìm bộ ngực trẻ găm vô...
|