ngày 16 tháng 8 năm ất hợi khóc em thúc thuyên.
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Ngày 16 tháng 8 năm Ất Hợi khóc em Thúc Thuyên. Chim sầu lối cũ cỏ còn xanh. Xào xạc thu sang rụng lá cành. Đây cũng trăng chờ ba luống cúc. Mà đâu gió cuộn một cành Kinh. Để ta bạc tóc ai say với. Thiếu áo mầu em...
|
ngày xuân nhớ bạn cũ ở sông gianh - án sát quảng bình
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Ngày xuân nhớ bạn cũ ở sông Gianh - Án Sát Quảng Bình. Đếm tàn hoa rụng chạnh sầu. Lặng nghe chim gọi đợi cầu tri âm. Mây ngàn rượu ngóng thơ ngâm. Trông sao đêm trọ âm thầm nhớ ai. Vị thành khúc vẳng bên tai. Nhớ...
|
câu chuyện người hành khất
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Năm ngoái đi ăn mày, năm nay cũng ăn mày. Năm ngoài được mười xu, mua được hai lon gạo, nấu được một om cơm, đủ một ngày lếu láo. Nam nay được mười xu, chỉ phần năm lon gạo, đổ vô nước phập phồng, không đầy nửa om...
|
bảo đại thối vị
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Nỏ tiếc không thương cái bệ Rồng, ngự xe cờ đỏ đến Thăng Long. Trải qua non nước nhìn quanh rạng, ngảnh lại lâu đài bỏ trống không. Gió tạc cành thu chim ngái tổ, trăng soi cửa cấm nhện giăng mùng. Có ai vô Nội cho...
|
ngày 14 tháng giêng năm bính-tuất, 1946 bắt đầu đi lánh nạn
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Nực cười cho lão tánh phiêu phiêu, đợi nước lên trôn mới nhảy liều. Mang gói giã từ thôn Vỹđạ, sang sông ở trọ xóm Giang -triều. Trăng lồng, gió lọt, đêm thê thảm, rèm nát, phên sưa, cảnh quạnh hiu. Nhưng rứa không lo...
|
nạn đói đầu năm đinh-hợi, 1947
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Vùi nạn can qua lánh chỉn khôn, lao nhao nạn đói bỗng đưa dồn. Củi rơm năm giác chừng hai lọn, gạo lức mười đồng chỉ bốn lon. Tiếp tế đặng no lòng tướng sĩ, cung cầu phải nặng gánh hương thôn. Đông hoàng ngó lại may...
|
phan thiết sau cơn lụt bão
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Trời cho trận bão tiết thu thâm, phan-thiết là nơi cận hải tầm. Chài lưới chạnh thương dây thủy quốc, bút nghiêng gây nhớ bạn Quỳnh-lâm. Thoảng nghe chừng lắm cơn phiêu bạt, chưa rõ bao nhiêu chốn lục trầm. Nhờ cụ...
|
đi ngang qua tòa khâm-sứ
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Sao lại tan hoang đến nỗi này? Gọi tòa Khâm-sứ ở đây đây. Nhảy đầm viện cũ chan mưa gió, tiếp khách phòng xưa loạn cỏ cây. Chị Bếp anh Bồi không đoái tưởng, thầy Thông cậu Ký cũng xa bay. Quả bom cách mạng ai tàn...
|
nước sông hương sau trận lụt
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Trận lụt qua rồi nước vẫn trong, dã-viên cồn Hến chảy quanh vòng. Dễ thương bầy cá trương vi lội, tội nghiệp con cò ngóng cổ trông. Tiếng súng veo vo trên mặt nước, câu hò lạnh lẽo dưới gành sông. Cây đa bến cũ còn lưa...
|
ngỏ lời thành thực
Tác giả:
Ưng Bình Thúc Giạ Thị
Người trong một nước phải yêu nhau, mà việc tu thân phải đứng đầu. Báo nghĩa đền ơn cha mẹ trước, đem đường vạch nẻo cháu con sau. Đói no giữ vẹn tình thân ái, hơn kém gây chi cuộc thảm sầu. Bốn biển anh em vầy một...
|