trời nóng quá
Thôi đừng nóng nữa hỡi trời ơi
Bao nhiêu căng thẳng đã nặng đời
Ở nhà chỉ muốn lòng phơi phới
Bát vàng, nhà mát, chút thảnh thơi
Thôi về đi nhé hỡi Thu ơi
Hạ đã vẫy tay, ngỡ xa rời
Bốn mùa hãy đến như mong đợi
Lá sẽ thay màu, lá sẽ rơi
Đông hãy còn xa, chẳng gọi mời
Xuân còn vương vấn những chơi vơi
Hôm nay nóng bức như hè khởi
Mà Thu đến muộn trốn cuộc chơi
Cuộc chơi cút bắt với cuộc đời
Thiên tai nhân họa khắp nơi nơi
Ô nhiễm tận tâm, trời đất hỡi
Đành cười cho hạnh phúc rơi rơi..........