khắc khoải niềm đau
Chẳng có niềm đau nào giống nhau,
Nên im nghe tự nó nhẹ lắng vào...
Tôi không cần ai đưa vai chống đở,
Cũng đừng ai, trút nợ khổ qua tôi.
Từng mãnh đời ai có quyền định giá,
Mỗi mãnh vườn, cũng có cỏ cùng hoa...
Bon chen chi, khoe sắc để làm gì...
Xin đừng đẩy, dồn tôi vào góc mãi.
Phận làm người biết đâu là phải, trái,
Đâu những màu trắng, xám và đen...
Chầm chậm thôi, tôi đã quá mệt nhoài...
Dừng chân nhé, những đêm dài khắc khoải.
22/08/2011