chỉ em và chiếc bình pha lê biết Tác giả: Bình Nguyên Trang
Em chẳng biêt vì sao em yêu anh? Dù suốt 4 năm chiếc bình hoa của em không có hoa hồng anh đến cắm. Dù những lần chúng ta gặp gỡ. Tính bằng tháng bằng năm. Em chẳng biết vì sao em yêu anh? Dù chỉ có bông hoa cất từ nước...
|
cô hàng xóm Tác giả: Bình Nguyên Trang
Mưa ngọt ngào, mưa kín lối, mưa êm. Mùa đứng đợi, sang Xuân, mùa vẫn gọi. Cô hàng xóm ngước nhìn trời khẽ nói. Chớm Xuân rồi, người có nhớ đến không ?? Bờ dậu thưa, nở một đoá hoa hồng. Cánh mỏng manh, khóc một mình với...
|
cửa sổ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Cửa sổ để em nhìn vào khoảng trống. Để mở ra trời nắng. Để khép lại trời mưa. Và trong những ngày sương mù. Em chờ anh gõ cửa. Dẫu rằng em không còn anh nữa. Hề chi mà buồn với lẽ ở - đi. Hề chi mà đau. Hề chi mà xa...
|
đi qua đời con Tác giả: Bình Nguyên Trang
Những mùa thu đi qua đời con. Gieo âm thanh bình yên. Trái chín rụng thơm triền miên lối ngõ. Rất chênh vênh là chiếc cầu ao nhỏ. Ngồi với mùa thu con đợi mẹ về. Men theo lối quen đá sỏi gồ ghề. Con đi giữa hai bờ...
|
đợi Tác giả: Bình Nguyên Trang
Vì sao em lại đợi anh? Như người yêu đợi 1 người yêu. Như trời xanh mơ 1 cánh diều. Như người bộ hành mơ về dòng suối mát. Thành phố lên đèn và hàng cây đẫm ướt. Một đêm hè mỏi mệt. Sao em ngồi một mình. Thương con...
|
đừng nói Tác giả: Bình Nguyên Trang
Rồi như vậy mình cứ đi ngang nhau. Im lặng nhé. Cầu mong đừng ai nói. Hãy cứ để cho tâm hồn tự hỏi. Như thế nghĩa là mình giận dỗi nhau chăng? Ồ không đâu mình cùng yêu màu trắng. Không viễn vông và cũng chẳng xa vời. Có...
|
gửi chị tháng ba Tác giả: Bình Nguyên Trang
Chẳng bao giờ tháng ba buồn đến thế! Khi ngày mưa em đưa chị sang đò. Hoa nhạt lắm lúc chiều trên bến nhớ. Đỏ âm thầm nỗi tiêcmột trang thơ. Ôi dáng sông không cạn bao giờ. Phù sa ấm như vành nôi của mẹ. Có lẽ nào...
|
gửi mẹ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Tha thứ cho con, mẹ. Con đã quên lời mẹ ân cần. Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn. Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ. Trăm năm thèm tiếng vỗ về. Mẹ đừng im lặng thế. Mẹ đừng xa xót thế. Sao mẹ không mắng con. Con đã...
|
lầm lỗi Tác giả: Bình Nguyên Trang
Sỏi đá. Dải khắp con đường. Dẫu là ấu thơ. Dẫu là khôn lớn... Đôi khi lòng không thể như mùa xuân. Bật những chồi non để tự tha thứ. Đôi khi ngồi buồn thèm đôi cánh gỗ. Trong cành phượng sân trường , em là con chim nhỏ vô...
|
lời của mẹ Tác giả: Bình Nguyên Trang
Thế là nó trượt đại học. Đứa con gái của tôi. Một nửa điểm thôi mà nó không cố được. Không cố được! Bây giờ nó khóc... Tôi thương nó và tôi thương tôi. Những đêm mùa thu khó nhọc. Những đêm mùa đông gió lùa lộng...
|