thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1517)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1517)
Nỗi Niềm Quá Khứ
Mưa xối xả tấp nhà người đứng đụt
Trước hiên buồn từng phút trải suy tư
Ngọn phong cuồng gầm gừ cơn thịnh nộ
Doạ cảnh đời khắc khổ buổi sa cơ!
Ta đang bước trên dấu ngoặc cuộc đời
Bao bóng tối phủ trùm lên thân phận
Cảnh dang dở, phong trần lầm lũi tới
Đã bao lần nhức nhối, buộc ngàn cân
Ôm nhớ thương, gánh khốn khó, cơ hàn
Không còn bóng cây già nơi nương náu
Cuộc trường chinh không chiến bào tay thép
Giữa điệp trùng mưa bão ngợp binh đao
Chiếc thuyền nan bơi vào cơn sóng dữ
Vỏ mỏng manh, chẳng đủ vững tay chèo
Từng dòng bạo rượt theo gờn xé nhỏ
Lắc tròng trành, quấn gió đẩy cheo leo!
Rơi dập xuống ẩm ê rồi gượng tới
Bóng thời gian vời vợi cuốn tang thương
Khi ánh lặn, canh trường thao thức đợi
Nẻo âm thầm rười rượi ngắm mây sương
Có đôi lúc muốn gào to thống thiết
Cho tim hồng vơi bớt nỗi đắng cay
Nhìn đớn đau, đoạ đày bao cảnh thế
Tự xoa lòng chẳng để nhỏ sầu ai…
Ba mươi năm thắm thoát cũng dần qua
Nay nhớ lại, xót xa về năm tháng
Chiếc áo xanh ngày xưa ôm hồn đá
Giờ tan phai, tơi tả chuỗi thời gian...
Nguyễn Thành Sáng
Thương Thương Mùa Nước Nổi
Điện thoại cầm, tâm sự suốt canh thâu
Anh kể lại buổi đầu mùa nước nổi
Thoáng văng vẳng rì rào cơn gió thổi
Sấm đì đùng tiếp nối rít hàng tre
Quạnh căn phòng bó gối lắng tai nghe
Chợt ngân ngấn cay xè nơi khoé mắt
Xót muôn loại, hoá công đày sắp đặt
Vốn vô thường há bắt phải sầu vương…
Tít tận xa mây xám kéo thành đường
Hoàng hôn nhạt tia hường buông yếu ớt
Con cuốc cuốc ẩn mình kêu từng đợt
Cánh chim chiều bỗng hớt hải hoang mang
Lũ đổ về gây úng ruộng nương đang
Hoa cỏ úa ngổn ngang màu ảm đạm
Bao khắc khoải dìm thăng trầm u ám
Trấn An Châu! Ôi thảm cảnh nao lòng
Lụt cửa nhà cuộc sống mắc long đong
Gieo rải rác cuộn vòng thêm thống khổ
Tay chèo chống lặt tràng điên điển rộ
Nuốt qua ngày thuyền số mạng lênh đênh
Nông dân nghèo tần tảo đã bấp bênh
Nay vất vưởng dập dềnh trên con sóng
Lội bì bõm sớm trưa nguồn hy vọng
Nét đượm buồn phấp phỏng nếu vó không...
Đất miền Tây với ký ức ngập đồng
Chực len lỏi xáo xông vào tim mạch
Đêm tĩnh lặng tiếng kim giờ tí tách
Gợn nỗi niềm róc rách giữa màn nhung.
September 29, 2019
Tam Muội