bụi hồng trần
Đời ai không vướng bụi trần
Cao sang bậc mấy, cũng từng sân si
Đường đời đâu dễ mà đi
Quyền quý danh lợi dễ gì thanh cao
Xã hội muôn sắc muôn màu
Chỉ cần phân rõ trắng phau đen sì
Còn một vùng xám uy nghi
Như mây vần vũ che đi thiện lành
Khiến đời mâu thuẫn xoay quanh
Khiến lòng bối rối tơ mành mông lung
Nhiều khi tuyệt vọng tột cùng
Vì mình bơi ngược chẳng chung đời thường
Giữa tháng ngày lắm nhiễu nhương
Nĩa vàng không sẵn, xót thương chẳng cần
Cô độc mà đứng thẳng lưng
Như cây trước gió bão bùng cuốn xoay
Hồng trần một kiếp vạn ngày
Xuôi tay vẫn quyết không lây sống hèn
Đáng gì... đổi trắng thay đen
Đừng vì trăng sáng quên đèn bạn ơi
Tranh đua có thấy đẹp đời?
Phù du mấy độ, cuộc chơi cũng tàn!
Dễ đâu mãi mãi huy hoàng
Chớ nên nản chí hoang mang buồn lòng
Đời ta ta tự đục, trong
Lạc quan, xem nhẹ, sẽ nồng tin yêu
Hãy êm như nắng ban chiều
Cho đời thanh thản, vơi điều thị phi