ta thấy hình ta những miếu đền
Tác giả:
Mai Thảo
Ta Thấy Hình Ta Những Miếu Đền. Ta thấy tên ta những bảng đường. Đời ta, sử chép cả ngàn chương. Sao không, hạt cát sông Hằng ấy. Còn chứa trong lòng cả đại dương. Ta thấy hình ta những miếu đền. Tượng thờ nghìn bệ những...
|
không tiếng
Tác giả:
Mai Thảo
Sớm ra đi sớm hoa không biết
Đêm trở về đêm cành không hay
Vầng trăng đoi lúc tìm ra dấu
Nơi góc tường in cái bóng gầy
|
không hiểu
Tác giả:
Mai Thảo
Thế giới có triệu điều không hiểu
Càng hiểu không ra lúc cuối đời
Chẳng sao khi đã nằm trong đất
Đọc ở sao trời sẽ hiểu thôi
|
bỗng việt-nam
Tác giả:
Mai Thảo
nước giếng khơi từ đáy thẳm mang tên
nuôi dưỡng những cuộc đời thả nổi
mặc cát đảo nghìn năm gió thổi
bỗng việt-nam từ một dấu chân người
Mai Thảo
|
thơ say trên máy bay
Tác giả:
Mai Thảo
Tặng Mặc Đỗ. Nắng rất xa xôi nắng vẫn gần. Rừng ngoài muôn dặm ở trong thân. Trăm năm gió ấy là hơi thở. Đêm vẫn về chung một chỗ nằm. Mây ở trời ta mấy dáng khác. Giờ mấy trời người mây vẫn mây. Mây trong tâm...
|
một mình
Tác giả:
Mai Thảo
Ngồi tượng hình riêng một góc quầy
Tiếng người: kia, uống cái chi đây?
Uống ư? một ngụm chiều rơi lệ
Và một bình đêm rót rất đầy
|
nghe đất
Tác giả:
Mai Thảo
Nằm đây dưới bóng cây xanh. Nhìn qua lá biếc lại xanh sắc trời. Mát thơm đất trải bên người. Nghe trong ẩm lạnh da người cũng thơm. Đất lên hương, thấm qua hồn. Nghe Vui thoáng đến với Buồn thoáng đi. Giữa giờ trưa...
|
viết văn trở lại
Tác giả:
Mai Thảo
Viết văn trở lại. Trước một hàng người. Im lặng và hấp hối. Sau kẽm gai cùng thẳm một trại giam. Cộng sản. Hàng ngàn người có Nguyễn Sỹ Tế ở đầu. Phan Nhật Nam ở giữa. Và Tô Thuỳ Yên ở cuối. Viết văn trở lại. Ở Mỹ...
|
tình nhân thi ca
Tác giả:
Mai Thảo
TÌNH NHÂN THI CA. Mình là đôi tình nhân. Thương yêu nhau là đủ. Không một tờ hôn thú. Chưa một lần cầm tay. Ly rượu tình ngất ngây. Rót ra từng con chữ. Uống thâu đêm mất...
|
hỏi đò
Tác giả:
Mai Thảo
HỎI ĐÒ. Hỏi đò có mấy bến đục trong. Chở bao nhiêu kẻ trót hai lòng. Có bao đôi lứa chiều mong đợi. Trút sầu nước mắt cuộn theo sông. Bến lở dòng đời ai bù đắp. Bến bồi có rét cảnh chiều đông. Trời cao có thấu đường...
|