tình mãi bi ai
Có những lúc ngồi buồn lặng lẽ
Ôm bóng hình quạnh quẽ triền miên
Đời sao lắm nỗi ưu phiền
Nhớ về chốn cũ chao nghiêng cõi lòng
Tình vương vấn chất chồng nỗi nhớ
Dạ rối bời than thở thương đau
Môi mềm đọng giọt âu sầu
Hồn đau đớn lạnh thấm màu nhớ thương
Niềm u uất vấn vương mãi mãi
Đã bao lần ngây dại vì yêu
Nhớ em muốn nói bao điều
Nhưng sao chữ nhớ liêu xiêu mất rồi
Nhớ dai dẳng rã rời thân xác
Đã bao lần tan nát hồn ta
Tình ơi! tình mãi xót xa
Muôn ngàn đau khổ phong ba bão bùng!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 03 - 10 - 2015