trăm năm trong cõi người ta
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Trăm năm trong cõi người ta... Trăm năm trong cõi người ta, người ta ai cũng thụt ra, thụt vào. Lạc hậu như thể nước Lào, người ta vẫn cứ thụt vào, thụt ra. "Văn minh" như thể nước Nga, người ta cũng vẫn thụt ra... 
               | 
            
            
          
            
              
                tiếng chim lẻ bạn
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                SOUNDS OF A LONELY BIRD (+). (+) Music by Joseph Huyen Pham. (HillTop Records Inc. had signed a contract for publishing). Those days, from the first date on... Pursuing butterflies & picking up flowers. All day long. But... 
               | 
            
            
          
            
              
                nhận được thư em
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                THY LETTER. Thy letter I received at the end of a winter evening. My heart got pangs, it’s too cold, I think. “Thy children’re hungry, thy shelter went roofless. And then thou remindeth me about ‘faithfulness’ ”. Those... 
               | 
            
            
          
            
              
                bóng nàng tôi mơ
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                THY POSTURE I DREAM. (Day by day for a decade. My heart’s been in a sorrowful desolation, my eyes’re sad. Nha Trang’s white beach under a yellow moonlit. I dream thy posture among some pines that the waves. Once hit). I... 
               | 
            
            
          
            
              
                nỗi lòng cô phụ
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Ngàn dặm quan san nặng khối sầu, phương trời biền biệt nhớ thương nhau. Ðầm đìa giọt lệ buồn chăn gối, nức nở dòng châu xót nhịp cầu. Bão táp, mưa gào thêm tuyết phủ, sương sa, gió rít lại mưa ngâu... Trạnh lòng nhớ... 
               | 
            
            
          
            
              
                tiếng việt mến yêu
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Tôi thật là Văn, chẳng phải văng, mấy ông Nam Bộ phát ngôn xằng ! Có nghe lộn xộn khi o Huế, ðôi má ửng hồng, biết nói răng ? Ði học, học trò đủ vở chưa? -Danh ca-. Ðánh cá-, phải theo mùa. Nước ròng, nước lớn hay... 
               | 
            
            
          
            
              
                đời nghệ sĩ
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Người nghệ sĩ tơ tằm rút biếu, hiến người nghe đồng điệu, đồng tâm. Tấm lòng trải rộng tấm lòng, với quê hương với non sông sớm chiều. Thấy thế sự nhiều điều cớ sự, gẫm tình đời cư xử như chơi. Kho trời bát ngát... 
               | 
            
            
          
            
              
                ba bà "chống càn" (1)
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Ông nhờ tôi làm thơ kể khổ, về 3 bà hăm hở cán chồng. Mần thơ nào dễ đâu ông, tai nghe, mắt thấy mới mong luận bàn ! Bọn “nhà thơ” cơ hàn, đói khổ, có sướng như “nhà thổ” đâu ông ! (2). Mà ông muốn viết không... 
               | 
            
            
          
            
              
                bệnh sars ()
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Tôi e “cúm lạ” (1) lắm thôi, “Cúm” nhà đủ ngán, à ơi chán phè ! Lưng ong dẫu hóa bè bè, nửa phần thế kỷ kè kè bên hông ! Ngày xưa má phấn, môi hồng, bây giờ như thể ra... đồng đến nơi ! Dáng đi, cách đứng, kiểu... 
               | 
            
            
          
            
              
                cổ, kim thi phú
                 
                Tác giả:  
            Hoàng Ngọc Văn
                 
                Ngày xưa thi phú nở hoa, bây giờ thơ phú xổ ra tao, mày. Cổ thi : chống thực dân Tây, kim thi : huynh đệ chống mầy, xưng tao ! Đông Kinh Nghĩa Thục thuở nào... Sao nay kinh động ồn ào khắp nơi ?! Cổ thi “bác đến nhà... 
               |