người tình năm cũ
NGƯỜI TÌNH NĂM CŨ
Người tình Văn Khoa năm cũ
Bao nhiêu thập kỉ mờ xa?
Tóc bay hồn còn quyến rũ
Mùa thu rụng cánh … chiều tà
Một thời , gom trang nhật ký
Ta chép trang thơ đầu mùa
Giảng đường ,trầm ngâm, mộng mị
Thương thầm đôi mắt người xưa
Tung tăng, cuối trời gieo mộng
Đôi chân rớt nhẹ đường chiều
Ta vội ôm choàng chiếc bóng
Ngu ngơ, bỡ ngỡ...tìm yêu
Con đường mon men rảo bước
Cây non ngày ấy... hóa già
Chuyện tình nào ai biết trước?
Dĩ vãng , nhạt nhòa, bến xa
Mấy năm cúi đầu lặng lẽ?
Ta không trở lại bao giờ?
Bóng người Văn Khoa, ngày trẻ
Giấu vào một góc trời thơ
Thời gian như dòng nước chảy
Xô nhau ,trôi dạt nửa đời
Nhặt là vàng rơi, ngây dại...
Ngậm ngùi, giọt nắng gãy đôi...
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 434 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|