rút từ ký ức
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Những gì đã khiến tôi hiểu em. Và yêu hơn nghề làm cô giáo. Tập làm văn em gửi lại. Thành nếp gấp kỷ niệm đời tôi. Người học trò giỏi văn ra đi. Trên đất An Dương thủa nào dựng nước. Chim ngói bay về kín đồng hợp tác. Mùa...
|
tìm trong phố cũ
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Lại về Hà Nội nhé anh. Phố xưa em vẫn để dành lối đi. Trách nhau lần nữa làm chi. Hoa tầm xuân có còn gì nữa đâu. Hạ Hồi đã hết hàng dâu. Quang Trung hương sữa mái đầu ngả sương. Cách nhau chỉ một đoạn đường. Ai hay xa cách...
|
tình
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Tỉnh tình tinh
Cũng cái tình
Cởi ra
Lại cột
chặt mình với ta
Hết nụ lại nở ra hoa
Đứt thôi lại nối
Những ba bảy lần
|
rũ sầu
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Người mà được như trong mơ. Thì ta yêu đến tôn thờ chẳng thôi. Người đi như gió giữa trời. Bỏ ta ngồi khóc cái thời trẻ trung. . Gió bơi trong chốn mịt mùng. Mặc cho lá bới tứ tung bụi đường. Người đi tìm chốn yêu đương. Bỏ...
|
tình già
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Chưa cùng uống chén rượu say. Giấc đêm chưa thoả nỗi ngày mà thương. Em giờ chẳng thể lạc đường. Tóc anh rẽ lối màn sương rủ mòn. Phủ mờ tuổi tác phấn son. Tát trong quá khứ nét còn nét rơi. Rượu em đã uống cùng người. Rượu...
|
rơi
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Bất ngờ một chiếc lá rơi. Tưởng đông rớt lại cho người lạnh vai. Tưởng là rét mướt còn dài. Ủ trong hơi ấm đợi mai ấm lòng. Tưởng là anh giữa giấc nồng. Nắm vào trống vắng ngả không gối kề. Giữa đời thực giữa cơn mê. Sống...
|
sớm xuân
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Ta chậm lời không kịp gửi Đông. Để Xuân đến Tết ùa chật ngõ. Ai vác nhành lộc đi lá chạm vào khe cửa. Bật tung. Ta bận rộn sớm chiều. Duyên nợ để quên thơ. Sao Xuân chẳng buông lời trách cứ. Ta hối hả sợ thời gian không...
|
sông
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Nếu như sông chỉ có một mình. Chẳng bến bờ chờ đợi. Sông biết về đâu ngầu nước đỏ. Bên lở bên bồi dang dở làm chi. Sông oặn lòng để tự cuốn đi. Bỏ mặc rong rều dạt vào đất bãi. Mặc cho tuổi thơ ngụp lặn thân trần. Vỗ nước...
|
thắp đêm rằm
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Bày ra cái cuộc giá như. Để cho người cứ từ từ buồn vui. Giá như nói được cạn lời. Câu thơ còn lại một hơi thở dài. Giá như thức dậy sớm mai. Thấy may thấy rủi cài ngay cửa buồng. Mặt người nhìn biết ghét thương. Lòng không...
|
tình nhân
Tác giả:
Bùi Kim Anh
Người ta thiếu bạc kiếm tiền. Tôi nay thiếu cái tình riêng kiếm người. Gánh ân gánh oán rong chơi. Tìm tri kỷ để trao lời cận môi. Đã tin theo tận cuối đời. Đã yêu thân xác chẳng dời tấm thân. Ngỡ đâu hai chữ tình nhân. Cứ...
|