ba điều ước Tác giả: Bùi Kim Anh
Ngặt nghèo tạo hoá. Ba điều ước. Ham muốn rắc hạt trên cánh đồng thèm khát. Rủi ro như cỏ lách khe kẽ đời. Con rắn bất lương già lại lột. Trườn trên cánh đồng. Tuồn trong cỏ rác. Nghe chuyện xưa ba điều ước. Từ thủa ấu thơ...
|
bán không cho gió Tác giả: Bùi Kim Anh
Ta làm thơ để tặng mình. Có ai mang bán chữ tình đi chơi. Thắt lưng con cõn hỏi giời. Của vui cho hết còn lời nào đây. Bắc thang lên chín tầng mây. Chọn bồng bềnh sắc để may áo dài. Tìm người người đã của ai. Áo dài...
|
bên kia là đền Tác giả: Bùi Kim Anh
Trông sang bên kia là đền. Rằm mồng một bao người đi lễ. Giá như tôi có thể. Cầm hương hoa. Dâng cúng lòng thành. Giá có Bụt hiện lên chở che cho chúng sinh. Có quỷ sứ dưới chín tầng địa ngục. Con người rùng mình trước khi...
|
bờm Tác giả: Bùi Kim Anh
Dại khôn
cũng thể thằng Bờm
Quạt mo giữ
chẳng chịu ơn kẻ giàu
Của nghèo
có đáng chi đâu
Người gạt ta
đổi chín trâu ba bò
Quạt mo
đổi
nắm xôi to
Bờm ăn
bờm ngủ
chẳng lo nghĩ gì
|
bóng cây Tác giả: Bùi Kim Anh
Người đàn ông ngủ dưới bóng cây. Ruỗi đôi chân đen đúa. Người lại qua quen không nhìn nữa. Tờ báo che lấp nửa khuôn hình. Nắng nấp trên bóng cây. Lá rơi cạnh giấc nói lời thầm với gió. Người đàn ông ở đâu không rõ. Tạt vào...
|
buồn xa Tác giả: Bùi Kim Anh
Tôi không đến viếng được anh chị. Khi dòng tin buồn hoảng hốt đến mọi người. Và tờ báo của ngày. Tôi chỉ còn đọc được có vậy thôi. Một góc phố nghẹt người. Ngưỡng mộ và tò mò. Tôi là người đàn bà. Nhỏ bé len không thể...
|
cảm xúc đi qua Tác giả: Bùi Kim Anh
Em yêu anh bằng trái tim trẻ thơ. Ngoan ngoãn đến cùng ngơ ngác. Em yêu anh bằng trái tim người đàn bà tan nát. Mất mát nhiều dè dặt vuốt ve. Em tự minh thiêu đốt dưới hè. Tự tê tái khi thu se sắt. Và khi anh dời...
|
cần Tác giả: Bùi Kim Anh
Em cần anh như cô gái muộn mằn cần một người thương
Em cần anh như goá phụ cần nơi nương tựa
Nhưng em có thể bóp chết đi khao khát của mình
Không cầu xin tình yêu ngoái lại
|
căn tủ hẹp Tác giả: Bùi Kim Anh
Anh và em đựng chung tủ áo quần
Đẹp và xấu
Thẳng thắn và xô xệch
Ta cùng nhau mua
Chẳng lẽ vứt đi
Sắp xếp mỗi ngày những gì ta có
Ngăn anh và ngăn em
Căn tủ hẹp
Cất vào và mở ra
Cũ và mới mỗi ngày
Buồn vui
|
chẳng còn tự nhiên Tác giả: Bùi Kim Anh
Ngưòi còn ở trọn với người. Ta còn trả nợ kiếp đời vần xoay. Qua ngày biết đã thêm ngày. Tắt mặt trời thắp đêm dày bóng đêm. Ước một ngày giữa tự nhiên. Cởi cho gió rũ ưu phiền cuốn đi. Cởi cho mưa xối nước kỳ. Chẳng còn chi...
|