thói đời..
Tác giả:
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Thế gian biến đổi vũng nên đồi. Mặn nhạt, chua cay lẫn ngọt bùi. Còn bạc, còn tiền còn đệ tử. Hết cơm, hết rượu hết ông tôi. Xưa nay đều trọng người chân thực. Ai nấy nào ưa kẻ đãi bôi. Ở thế mới hay người bạc ác. Giàu thì...
|
vô sự là hơn
Tác giả:
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo. Chẳng bằng vô sự ngáy o o. Tay kia khéo nắm, còn hơn mở. Miệng nọ hay cười, có lúc ho. Có thuở được thời, mèo đuổi chuột. Ðến khi thất thế kiến tha bò. Ðược thua sau mới ăn năn lại. Vô sự thường...
|
thói đời ii
Tác giả:
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Vụng khéo nào ai chẳng có nghề. Khó khăn phải lụy đến thê nhi. Ðược thời, thân thích chen chân đến. Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi. Thớt có hôi tanh, ruồi muỗi đậu. Sanh không mật mỡ, kiến bò chỉ. Ðời nay những trọng người...
|
tự thán
Tác giả:
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Gần son thì đỏ, mực thì đen. Sáng biết nhờ ơn thửa bóng đèn. Ăn uống miễn theo nơi phép tắc. Tới lui cho biết lẽ kinh quyền. Chăng nên mặc thế người lành dữ. Giáo giở thây ai thói đảo điên. Ở thế, có khôn thời có khó. Chữ...
|