tựa
Tác giả:
Cung Vũ
ta trẻ dại không biết cợt đùa cùng chữ nghĩa
nên lụa tình dệt mãi chẳng thành thơ,
mười ngón tay thô đánh vỡ cuộc đời - hờ!
nay cắn bút vẽ người vô nhân dạng ...
nguồn: Hồng Trần, tập thơ Cung Vũ
|
thơ đầu mùa rét
Tác giả:
Cung Vũ
Chiều nay xuống phố gặp người. Đường về lá nhỏ bay bay. Trong ta một trời oan khuất. Buồn này biết nói ai hay! Hôm qua hải tần mở hội. Nhớ người biền biệt chân mây. Hồn em đã rời dương thế. Hay còn lẩn khuất đâu...
|
người tôi yêu
Tác giả:
Cung Vũ
người tôi yêu
có trái tim bằng nhựa
máu tươi hồng như nước sốt cà chua
muốn vào tim em
phải qua khối óc
chằng chịt giây đồng
như chiếc com-piu-tơ.
|
tạ
Tác giả:
Cung Vũ
cảm ơn
hạt bụi bên đường
vắng ngươi
vũ trụ cũng dường
là không ...
|
xuân
Tác giả:
Cung Vũ
này em xuân đã sang chưa
đầy trời hoa tuyết
buồn ngơ ngẩn buồn!
đôi hàng cây ngọc trơ xương
lối hài khuôn kín
dấu mòn nhà em.
ừ, thì em cứ làm duyên
họa chăng thềm giá
nhú lên nụ đào
ru ta nửa giấc xuân đầu ...
|
trước thềm năm mới
Tác giả:
Cung Vũ
bỏ mẹ, gần hết đời
sự nghiệp chừng ấy thôi
nước non nghìn dặm cách
thây, chắc bỏ quê người.
|
tán láo
Tác giả:
Cung Vũ
kể từ khi gặp cô hai
xuống đông nhớ núi
về tây nhớ đồi
tương tư dáng điệu đứng ngồi
đáng răng xúc miệng
rõ người thiên tiên.
|
vờ vịt
Tác giả:
Cung Vũ
đường quê mọc cỏ xanh rì
lối mòn khuất nẻo,
mưa khuya xạc xào
thương em muốn sấn đại vào
sợ con chó dữ,
sợ rào lắm gai ...
|
ỡm ờ
Tác giả:
Cung Vũ
cô kia tóc bỏ đuôi chồn
nắm đuôi cô lại ... *
hỏi đường về quê.
* lại chép thơ dân gian
|
thành chân
Tác giả:
Cung Vũ
nhà tôi ở dưới gốc dâu
bên kia biển rộng
nắng nhầu đọt cây
chiều chiều
gió lộng mây bay
khói sương lãng đãng
dặm ngoài bâng khuâng ...
|