dở dang hồn tức tưởi
Dở Dang Hồn Tức Tưởi
Gặp lại em khi lửa tình đã tắt
Chuyện cung đàn vỡ nát gạt qua rồi
Nay bất ngờ...khiến gợn sóng đầy vơi
Dậy man mác, ngậm ngùi đau giữa trái...
Đượm duyên dáng, diễm kiều khoe sắc ấy
Giờ hoá thành tím tái, rũ chiều đông
Giống như ai, em cũng có tấm chồng
Mà chồng đấy! Còn lòng em quạnh vắng
Vòng định mệnh đẩy chìm sâu hố thẳm
Ngất đỉnh sầu, cay đắng dạ triền miên
Lắm bao lần gượng đứng thẳng người lên
Nhưng kiệt sức cam đành xuôi phận số
Dưới đèn treo, nghẹn ngào em nức nở
Nét u hoài, vò võ, giọt châu sa
Đã hết rồi, là vợ của người ta
Sao cứ mãi hương xưa niềm phảng phất...
Kể sự việc kèm theo từng tiếng nấc
Nhểu đầm đìa, suối mắt ửng màu thu
Khiến cho kẻ đang lặng lẽ trầm tư
Buồn thấm thía, thẫn thờ thêm da diết
Tôi cố nén cho đừng cơn gào thét
Uất hận tràn bạc ác, ở bên kia
Nỡ nhẫn tâm bẻ gãy một cành hoa
Khi giữa độ đậm đà hương loang toả
Cánh hoa vỡ, nhuỵ hồng rơi mé cỏ
Bị vật vờ ngọn gió dập vùi tan
Để trọn đời hồn mộng cánh lang thang
Hoài tức tưởi nhớ trăng vàng lộng ánh...
29/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)