mộng dở dang
MỘNG DỞ DANG
Những buổi nhìn mây rụng cuối trời
Nghe hồn lặng lẽ níu chiều rơi
Nhà bên cuộc tửu vừa cao tiếng
Xóm giữa tình duyên chửa nhẹ lời
Bởi chuyến xe chiều đang gãy nhịp
Nên vòng ngựa tối phải chùn hơi
Cùng cơn bĩ thái hoài đeo đẳng
Chuyện của người nhưng thấm nỗi đời ./.
Lê Cảnh Tiến O3/O1/2O22
Bài này đã được xem 228 lần
|
Người đăng:
|
Tiến Cảnh
|
|
|