bạn cũ Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Tặng A Khuê. Bạn cũ lù khù. Lùa bò trong sương(+). Lùa sương trong bò(?!). Câu thơ ốm nhách. Câu thơ ốm nhom. Bạn rống theo bò. Nuốt sạch hoàng hôn. Chôn trăng lút gió. Chôn trăng giữa ngực. Xanh hết sân chùa. Sương...
|
ca xang Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Tặng Nguyễn Lương Việt. Về nghe ý gió mười phương. Ý lang thang cũ trên đường trùng lai. Vói tay chạm những di hài. Đường mây trắng mộng quan hoài đâu đâu. Về nghe ý gió bên cầu. Thương hoa bạc phận nhớ màu nắng...
|
hồn đường thu Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Xin hôn chiếc lá cuối cùng. Ngày tàn rơi xuống đêm rung mặt trời. Ta còn say nữa hay thôi. Tình thư còn đó bờ môi cát lầm. Phố khuya mưa réo dương cầm. Nát lòng em ạ, u trầm đường Thu. Rừng xưa nở hết oán thù. Ta còn quay...
|
nhớ người phụng hiến Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Ngày sẽ hết tôi sẽ không trở lại. Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu. Bùi Giáng. Sẽ đi từ chốn quay về. Hồn du mục, cỏ nhà quê ngậm ngùi. Lời sương ý tuyết chia đôi. Đất ngâm ngấm lạnh bên trời mây bay. Sẽ đi từ cuối chân...
|
phố cổ hội an Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Phố bên sông, sông bên phố. Tĩnh vật ngồi, tĩnh vật nằm. Ngói cũ thì thầm viễn xứ. Ta về ngó sửng trăm năm. Đường hẹp níu gót chân ai. Đường quanh nắng chảy loang dài. Chùa cổ ngậm ngùi sơn mới. Nao lòng bồ tát trường...
|
thi sĩ Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Tặng Phạm Phú Hải. Bạn về gánh nước tưới sông*. Trồng thơ gieo hạt phiêu bồng cỏ cây. Nở ra hoa nắng òa mây. Nghe hồn xứ sở rụng đầy hoàng hôn. Bóng chim tăm cá hao mòn. Ngũ vùi bến lạ thức tròn bờ quen. Chuông...
|
thơ tốc hành Tác giả: Nguyễn Lương Vỵ
Gửi em Nguyễn Lương Nhựt. Em phóng thơ tốc hành bằng trái tim ngoại thế. Của cơn-điên-hài-nhi-quỷ-dị-thánh-thần. Cơn phân liệt nghe đất trời cấu xé. Nghe các bậc tiên hiền thở nhẹ dưới bàn chân. Anh em mình có một thời...
|