phù vân
PHÙ VÂN
Phôi pha nhàu nhạt bóng chiều tàn
Vạt cỏ bên đàng cũng héo hon
Người đi chiếc bóng còn ở lại
Trên lối phù vân dệt mộng vàng
Em của ngày nao gót sen hồng
Mặc buồm không thuận gió quay ngang
Hơn hớn lòng hoan mơn khói mỏng
Em vẫn chờ mong cuộc châu trần
Miên dạ tùy duyên cửu cửu niên
Triền dốc lăn gió cuốn xoay tròn
Để nụ cười em hơi xao lãng
Vạn lý tang bồng vương vấn chen
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN