ta hát
Tác giả:
Ngọc Dung
Ta hát bằng cơn mưa. Lung linh nào hơn thế. Ta hát bằng ngọn gió. Có mênh mông nào bằng. Ta trở lại nơi đây. Hai cánh chiều tím biếc. Nhặt câu thơ da diết. Xin tặng anh nỗi buồn. Nỗi buồn không có tên. Đơn côi...
|
nếu có một ngày
Tác giả:
Ngọc Dung
Nếu có một ngày anh nhớ. Hãy ngồi bên cửa sổ lặng thinh. Em sẽ thì thầm mượn hương của gió. Với anh như thể vô hình. Nếu có một ngày anh nhớ. Hãy đứng bên ô cửa nhìn ra. Sẽ thấy giọt sương rất nhỏ. Long lanh đậu ở...
|
nhìn hình
Tác giả:
Ngọc Dung
Em nhìn anh trong ảnh. Cháy cả con tim em. Đôi mắt anh mời gọi. Giữa biển trời chơi vơi. Mỗi khi em nhìn anh. Thời gian như ngừng trôi. Con tim thầm mách bảo. Mùa xuân dâng cho đời. Em biết em mắc nợ. Suốt đời...
|
nửa gối
Tác giả:
Ngọc Dung
Nửa gối em chờ nửa gối kê. Mền không che kín lọt mơ về. Nhớ thương luồn thấm vào hơi thở. Nhắm mắt xui lòng gọi sóng mơ. Lật gối để người cùng thấy mơ. Cầu cho đêm chậm mấy múi giờ. Thời gian bịn rịn lìa hai nửa. Nửa muốn...
|
ngược thời gian
Tác giả:
Ngọc Dung
Ai đo được không gian. Của hai chiều nỗi nhớ... Sớm, mùa đông còn nơi em ở. Tuyết rơi trắng như hoa. Chiều, mùa xuân bên anh. Nắng tươi hồng sắc mặt. - Thời gian như chạy ngược. Anh và Em. -...
|
nói đi anh
Tác giả:
Ngọc Dung
Nói đi anh một lời thôi cũng được. Anh không phải đang đùa giởn với trái tim em. Anh không phải khiến cõi lòng em tan nát. Anh không phải cố tình muốn xa cách em đâu. Có những vì sao vẫn muôn ngàn tia sáng. Sáng bừng...
|
nỗi nhớ mùa đông
Tác giả:
Ngọc Dung
Mây mùa thu đã giã từ con phố. Để đất trời tuyết trắng giăng giăng. Những dòng sông cũng hóa lòng băng giá. Những hàng cây trơ trọi âm thầm. Mây trắng thương đất lạnh lẽo mùa đông. Hóa thành tuyết dệt áo chòang che chở...
|
mượn ...
Tác giả:
Ngọc Dung
Mượn trời. Một chút khỏang xanh. Mượn mây. Một chút sắc ngày trong đêm. Mượn mưa. Tụ giọt ngòai kia. Mượn sao. Lấp lánh treo trên trần nhà. Mượn sông. Dòng gửi gọi đò. Mượn thơ. Hò hẹn chông chênh đợi chờ. .......
|
nhờ anh, em bất hạnh hơn người
Tác giả:
Ngọc Dung
Sao bến xưa còn mãi một bóng người *. Nỗi nhớ anh dài hơn hơi thở. Nghẹn mất rồi em chới với cô đơn. Mong gặp anh để trừ dần nỗi nhớ. Đừng bắt em chuyển nhớ thành hờn. Em thiếu anh như người đói khát. Nếu gặp...
|
nỗi niềm
Tác giả:
Ngọc Dung
Em mơ anh là giếng trong. Để em soi tóc xuống lòng giếng sâu. Chạm bàn tay nhớ bàn tay. Chạm lời mỗi sáng những ngày xa nhau. Nỗi nhớ nào cũng khó quên. Cứ đêm đêm gọi tên anh không lời. Trong mơ em bắt nụ cười. Vội...
|