lời trăm năm gọi
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
Ta yêu em những ngày xưa. Tiền thân thơ dại là mưa bắt cầu. Ta yêu em những ngày đầu. Tháng năm còn lại, bạc đầu bên em. Về đây nghe em, về đây nghe em. Mùa Ngâu tháng Bảy bên thềm đã rơi. Đớn đau, xin hãy qua rồi...
|
trắng. tranh. và thơ
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
Trích tập THƠ. Gió cuốn thu -. Tạnh mây, ấm trăng. Trần truồng buổi sáng soi hồ gương. đọng. Sương. Mù. Mơ hồ em. Mơ hồ tôi. Thánh thiện em trái cấm tình yêu nuốt vào tim nuôi đời địa ngục. Dưới gót...
|
tiếng đêm
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
Cho tim an. Còn con chim hót: tên đời! Sao em đã vội qua đời trong ta. Quanh đồi, cây lá đơm hoa. Trong tim, máu chảy chan hòa mộ em. Hoàng hôn khóc một màn đêm. Vầng trăng hắt nhẹ lên thềm - bóng ai. Vắn em...
|
mưa đời
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
từ tập THƠ
trời mưa thì mặc trời mưa
tôi ngồi tôi nghĩ ngày chưa có Trời
giữa cơn giông tố lên đời
tôi ngồi tôi gọi: ơi ời, trời mưa...
Nguyễn Phước Nguyên
|
thủy chung
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
Từ tập THƠ. Làm sao em hiểu được người. Ở từng tiếng khóc, tiếng cười dối gian. Em nhìn ta quấn khăn tang. Yêu em từ thuở hồng hoang bắt đầu. Sông em chảy, một nhánh sầu. Đời ta bắt một nhịp cầu cho em. Thủy...
|
những - & của một cuối ngày
Tác giả:
Nguyễn Phước Nguyên
Ngồi xuống. Cạnh vực-giờ-khắc một cuối ngày. Ném từng viên-sỏi-trầm-luân-đời-mình-nụ-cười-đi-lạc, đếm. Một... Hai... ... Năm mươi chín... ... Sáu mươi ba... ... Bảy mươi lăm... ...
|