thủy chung
từ tập THƠ
làm sao em hiểu được người
ở từng tiếng khóc, tiếng cười dối gian
em nhìn ta quấn khăn tang
yêu em từ thuở hồng hoang bắt đầu
sông em chảy, một nhánh sầu
đời ta bắt một nhịp cầu cho em
thủy chung. hai tiếng. ta đem
thả theo giòng nước, thử xem có về ?
nhỡ mai em lỗi hẹn thề
qua cầu, em có nhớ về dòng sông
Nguyễn Phước Nguyên