ngỡ kẻ thất phu
Chiều nắng tắt ngụ góc lòng vắng lạnh
Giọt mưa sầu gió chẳng thắm miền xa
Rằm đem trao đoạn khúc dưới ngân hà
Trong mất được thu xa dần suối lệ
Đêm vẫn thế đêm buồn đêm lặng lẽ
Lá vàng bay tiễn kẻ thất phu sầu
Có phải trăng giờ giấu biệt nơi đâu
Mặc mi mắt nhuộm mầu đêm chờ đợi
Em không hiểu hoạc cố tình chẳng tới
Để tàn phai như lửa cháy trơ lòng
Khúc chiều rơi đường đột giữa hư không
Thu tàn úa đông còm khung xương gãy
Lòng lại cóng giữa chiều nay lửa cháy
Rụi tro tàn sương đậy kín dung nham
Chẳng còn chi sót lại chốn hương ngàn
Nghe lạnh lẽo điêu tàn quanh thân xác
Cuộc tình ải ta đời không đổi khác
Nắng tàn đi ngơ ngác nghệc tơ trời
Giữa điêu linh con mắt chẳng lệ rơi
Bởi khô khốc vị đời chưa luân vũ
Đêm buông xuống đẫn đờ theo giấc ngủ
Hạnh phúc là nếm đủ vị đau thương...
Tất cả cho bởi tất cả vô thường
Ta chưa ngộ hay dường như chẳng hiểu ...
Đông hà. 9.11.19. lại là nhà cháy
Bài này đã được xem 541 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|