mùa xuân gửi ngọn bạc hà
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Rau răm trụi hết lá già. Mùa xuân gửi ngọn bạc hà xa xăm. Chiều nghiêng dáng núi đêm rằm. Lòng trăng cũng dục ý thầm nhớ quê. Nao nao tiếng cuốc bờ tre. Trên ao bèo giạt gió về mang mang. Bữa đi bông cải nở vàng. Sông...
|
nói với buổi chiều
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Rừng giờ đã thấm hơi sương
Lá giờ đã úa chiều không nơi về
Nếu ngày có chuyến xe đi
Thì đêm tôi chết bên lề đường mưa
Chắc người áo mỏng năm xưa
Cũng buồn đôi chút hương thừa thoáng bay
|
mẹ ở quê nhà
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Nắng xiên giàn dậu trước nhà
Mẹ che tay ngó mong ra đầu làng
Gió chiều bắt Mẹ ho khan
Con giờ đâu mất biệt ngàn tăm hơi
Nhớ con, Mẹ hái mồng tơi
Nấu nồi canh cũ Mẹ ngồi dầm chan
.
|
mưa arlington, nhớ mưa quê nhà
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Lá vàng rụng hết đêm qua. Chiều xô cửa ngó mong ra mưa buồn. Mưa dầm ngọn cỏ đan sương. Mưa nghiêng kỷ niệm mưa buồn tóc bay. Hồn bình nguyên rộng trên tay. Căng đầy nỗi nhớ sông đầy phù sa. Ơi miền Nam, ơi quê nhà...
|
màu trăng
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Từ nay đời đã có nhau. Buồn xưa thôi cố vẫy chào nghe em. Bởi trời có trận gió len. Nên mùa thu lá mới quen mặt đường. Bởi sông ra biển sông buồn. Nên thân chim lạc dặm trường rủi may. Từ nay tay đã liền tay. Thì truân...
|
sá gì
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Tôi con sông đã lìa nguồn. Còn thương chút nắng hoàng hôn cuối trời. Giạt về hoang đảo xa xôi. Nghe trong tiền kiếp có hồi oan khiên. Tiền thân gióng trống khua chiêng. Bao trang tuấn kiệt đời nghiêng nghiêng sầu. Sá gì...
|
mưa
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Tôi về miệt biển gặp mưa
Mưa từ phong thổ mưa qua trường kiều
Mưa nghiêng đầu sóng bạc phêu
Mưa trầm thủy tích mưa yêu dấu người
Mưa trên hưng phế cuộc đời
Mưa từ bi điểm những hồi chuông kinh.
.
|
nếu anh có về
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Nếu anh có về ngang vùng Gia Định. Nhắn giùm tôi người tình lỡ trăm năm. Tình còn xanh hay là tình đã chết. Người còn buồn hay chỉ thoáng bâng khuâng. Nếu anh có về xuôi giòng sông nhỏ. Thương giùm tôi cây cầu ván...
|
sao đêm còn lạ giọng cười
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Hôm qua ngồi lại bên hồ
Buồn xưa cũng đã đủ no một đời
Sao đêm còn lạ giọng cười
Của người nào đó dưới trời mưa thưa
.
|
mẹ là tình ngọn cải đọt rau
Tác giả:
Giang Hữu Tuyên
Trời tháng mười, trời mưa tầm tã. Mẹ ngồi khâu vá nỗi buồn xanh. Nhớ con đi cuống lá lìa cành. Rơi đứt đoạn giữa bão bùng cay nghiệt. Mưa sập xuống, nhưng mưa cũng âm thầm dấy lên niềm tin mãnh liệt. Rằng con sẽ trở lại...
|