bên sông chiều xuống Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Giữa trời ai tạc núi cao. Sân mờ bụi phủ dáng nào như quen. Mưa đời nặng giọt buồn riêng. Hàng cau no nước nghiêng nghiêng mái nhà. Lá trầu vàng đẹp nết na. Bên sông chiều xuống - mẹ gà gọi con. Giọng buồn giọng tủi héo...
|
bỏ xứ Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Ta bỏ xứ làm thân ốc mượn. Vỏ đời ai lạ cứng hồn đau. Đêm trăn trở nỗi buồn tươm máu. Ngày chít khăn kỷ niệm lộng màu. Ta bỏ trường làm người lính trận. Nghe trời lên tiếng gọi tang thương. Nghe em thả tóc xuôi...
|
bông bưởi chiều xưa Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Anh đi châu thổ mưa buồn vương vãi. Mấy hàng dừa xanh lả ngọn mong chờ. Em tiễn đưa anh bằng đôi mắt biếc. Của ngày mực tím giấy ngây thơ. Những gốc cam già lặng im không nói. Như lòng anh xếp kín chuyện quay về...
|
chốn cũ Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Theo lạch nước chim về lối cũ
Bờ kinh dài ngát mấy bông hoa
Đất đai đã có gì thay đổi
Mà gió chiều nổi trận phong ba
.
|
có bông hoa đẹp lạ lùng Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Mẹ ngồi chẻ củi trước hiên. Nắng chiều gay gắt soi nghiêng dáng buồn. Xa xa vẳng tiếng trống dồn. Trường tan buổi học hay hồn nước non. Dừng tay mẹ ngó ra sông. Vịt đàn lạc bạn thinh không não nùng. Mẹ ơi trong cái...
|
cổ tích Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Cuộc tình như lá mong manh
Anh vào giông bão mù tăm hơi người
Em thành cổ tích xa xôi
Nghe mưa từ chỗ ai ngồi hôm qua
.
|
cuối ngày Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Hồn chia mấy nhánh sông trôi. Buồn man mác chảy vào đời thênh thang. Từ ta đôi ngã đôi đàng. Anh về ôm khối mộng: vàng tang thương. Hôm qua trời lại đầy sương. Áo em bay trắng con đường lá say. Hình em khói đọng trên...
|
đã cuối Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Nghe em bỏ phố theo người
Cây khô chết đứng giữa trời oan khiên
Tóc che sợi nhớ trăm miền
Tình xuôi, xuôi mãi xuống triền vực sâu
Mới đây còn thưở ban đầu
Mà nay đã cuối một màu thiên thu
.
|
đất Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Đã mấy năm rồi tôi cách xa
Có ai thấy được mẹ tôi già
Bên vườn cải sớm chiều vun đất
Hay đất vun người bao tháng qua
.
|
đất gọi người đi Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Đất gọi người đi buồn biết mấy. Sông dài chảy xiết một giòng thôi. Từ nay chín cửa mưa mù lối. Sóng nước bồng bềnh nhánh củi trôi. Đã nhiều năm vắng xa biền biệt. Mưa nắng hai mùa gieo nhớ thương. Mương nước nhỏ...
|