đêm sương
Tác giả:
Lê Thị Ý
Tóc ướt, sương khuya thấm áo rồi, ta chờ tầu lớn đón ra khơi. Con sông bến đục, trời thanh vắng, bỏ trốn quê hương, một nhóm người. Có phải vì anh cây chết khô, mây đen kéo phủ kín thành Hồ? Cha lê bước tập trung...
|
không gian, thời gian và tình nhân
Tác giả:
Lê Thị Ý
Tôi đã thấy mặt trời trong buổi sáng, mặt trời quăng nắng ấm khắp khu vườn. Nụ hồng vàng dấu nhụy đọng hơi sương, như con gái môi một lần bỡ ngỡ. Trái tim non đâ bắt đầu tập nhớ, mặc cuồng phong hay bão nổi cuối tuần,...
|
từ giòng thơ quê hương
Tác giả:
Lê Thị Ý
Mười năm nhận một bài thơ, từ vùng đất ấm, trăng mờ ngõ sâu. Quê tôi nghèo đã từ lâu, nước phèn, cá lặn, người câu kiên trì. Thẹn tôi rũ áo ra đi, thương trăng vườn Thúy có khi nhớ nhà. Cam dù khô cũng đồng ta,...
|
xa người
Tác giả:
Lê Thị Ý
Yêu anh thuở ấy địa đàng, tình trong cuộc chiến, muôn vàn âu lo. Mắt em lệ đã hoen mờ, ngày xưa cô bé học trò trinh nguyên, tóc mây dài chảy ưu phiền, thương anh chợt biết truân chuyên phận mình. Thắp lên ngọn...
|
ru em
Tác giả:
Lê Thị Ý
Ru em ngủ kín vòng tay, mùa Đông tuyết phủ, lưu đày xứ xa. Yêu em, ma quỷ trong ta, yêu em, lầm lạc nẻo qua chập chùng. Yêu em, thổ lộ ngượng ngùng, yêu em, định mệnh không chung số phần. Yêu em suốt một mùa...
|
tuổi hồng
Tác giả:
Lê Thị Ý
Ngày tháng nào trong dĩ vãng tôi, tản cư quê mẹ một thời vui. Bắc Ninh đường số năm liên tỉnh, sông nhỏ êm đềm, con nước trôi. Những buổi hoàng hôn theo bước cha, đường về Hà Nội chẳng bao xa. Mùa thu chinh...
|
tuổi ngọc ngà
Tác giả:
Lê Thị Ý
Tiếng ai cười vỡ thủy tinh, long lanh đôi mắt trong xanh màu trời. Tóc mây chảy gót chân người, bước đi chân sáo vui tươi, nhẹ nhàng. Vai gầy cánh vạc bay ngang, vòng tay ôm tập, mơ màng tương lai. Tình đầu, lạc cõi...
|
tâm sự
Tác giả:
Lê Thị Ý
Tôi đếm tên người trên đốt tay, bàn tay bé nhỏ, bàn tay đầy. Yêu thương nhung nhớ ghi tâm thất, hờn giận tìm quên ly rượu cay. Chợt có một ngày tôi biết tôi, quen người chỉ để một thời vui. Tình nhân như nữ...
|
thoát ly
Tác giả:
Lê Thị Ý
Trăng lưỡi liềm lên chiếu bến trong, hộ phòng đêm ấy buồn vô cùng. Nỗi buồn bỏ nước mình đi trốn, như cỏ ngâm mình trên khúc sông. Một chiếc thuyền con, đôi mái chèo, ruộng vườn ngơ ngác cũng toan theo, dừa kia im...
|
thơ tôi
Tác giả:
Lê Thị Ý
Ngày mai em sẽ ghé, thăm dấu bước chân đi. "Thất thập cổ lai hi". Đoạn đường ai cũng tới. Một bà già tóc trắng, xe chậm, tay lái rung. Ngậm sâm cho ấm bụng, lăn trong cõi vô cùng. Bạn bè tiếp nối nhau, yếu trước,...
|