về bến sông xưa...
Tác giả:
Việt Hoài Phương
Tôi về bên bến sông xưa. Ngập trong gió mát với mưa êm đềm. Ngập trong lời mẹ ru êm. Ngập trong tiếng vọng nỗi niềm cách xa. Gió như than thở bên ta. Người đi xa mãi để ta lạnh lùng. Hàng dương đơn lẻ bóng tùng. Để mây bay...
|
thi nữ như ai
Tác giả:
Việt Hoài Phương
Kính tặng thi nữ ViệtDươngNhân. Thân ta thi nữ cũng như ai. Mải ngắm hoàng hôn –hái Sao Chiều. Nhìn lên mây biếc – tìm Sao Vắng. Rớt xuống cõi đời – mộng Sao Mai. Biết phận của người giống ta không. Chỉ biết nơi ta một...
|
thời gian đếm sao rơi !
Tác giả:
Việt Hoài Phương
Bao giờ sóng ấy lặng trong ta. Để chốn trời xanh gió mượt mà. Nhẹ bay trên sóng chiều Thu vắng. Như để sương mềm đỡ mây xa. Vũ trụ đong đầy tiếng mưa rơi. Nặng cõi trần gian mãi một lời. Nhớ thương – thương nhớ -thời gian...
|
thu - em - thơ - tình
Tác giả:
Việt Hoài Phương
Mỗi mùa Thu đi. Một mùa ta rụng tuổi. Trăm năm dần dà. Chỉ còn lại dăm ba ? . Chiếc lá xa cây. Hẹn mùa sau trở lại. Ta đi một lần. Còn về lại trần gian ? . Em với Thu kia. Còn vương vang muôn thuở. Thu - Em - Thơ -...
|