bên suối thi thơ Tác giả: Việt Hoài Phương
Tặng anh PDLiên và chị MinhCầm. Người hái giùm ta ánh sao đêm. Người viết thay ta nốt nhạc chiều. Người mơ giấc lạ trong mai sớm. Người hát rộn ràng khúc ca Thu. Ta cảm ơn người thoáng tri ân. Dịu bớt trong ta khoảng...
|
bến thơ hoàng mai! Tác giả: Việt Hoài Phương
Tôi tìm về bến thơ. Một chiều thu muộn lắm. Gió đôi chiều đã đổi. Mây trời chiều đã tan …. Tôi gởi nhớ trong thơ. Tôi gởi buồn trong nắng. Nắng thu vàng đã nhạt. Chút thu vàng đã phai …. Gió có chuyển giùm tôi. Chút nỗi...
|
đà lạt - mưa.. mưa... Tác giả: Việt Hoài Phương
(Tặng R.). Chiều Hạ mây chơi vơi ... Gió lạnh ... Mưa rơi ... Trời buồn -hoang vắng ! Người mệt nhoài. Chẳng còn muốn đong đếm thời gian ! Lặng lẽ... U mê... Cạn dần như suối vắng ! Người khẽ khàng -. Thôi hãy để...
|
gọi gió Tác giả: Việt Hoài Phương
Thuở xưa anh gọi gió cho mơ. Xanh biếc chiều thu một góc hồ. Nắng thu trời ấy vào tháng tám. Vàng ruộm đôi hàng liễu thư thơ …. Bây giờ ai gọi gió cho em. Chiều thu vàng lắm_có êm đềm …. Nắng thu trời lạ_màu nhung nhớ...
|
hạt nhớ ! Tác giả: Việt Hoài Phương
Làm hạt nhớ. Ta bay về theo gió. Mộng bên người. Chỉ một thoáng hư vô. Làm ngọn gió. Ta bay về theo nhớ. Hát ru người. Ngàn vạn điệu hư vô. Ôi ! Cơn gió ! Với muôn vàn nỗi nhớ. Ta theo mình. Như nước chảy mưa...
|
lời vọng mùa thu đi Tác giả: Việt Hoài Phương
Chiều nay em về đâu. Để lòng tôi xa vắng. Em quên lời ước hẹn. Tim tôi buồn chơi vơi …. Trong chốn lặng tôi nghe. Bao nhiêu lời nhung nhớ. Trong chốn không tôi đợi. Đợi mây buồn mênh mang …. Gió em thổi nơi nao. Tôi nghe...
|
mắt lệ giai nhân Tác giả: Việt Hoài Phương
Đôi mắt lệ giai nhân. Ướp tím dòng sông ấy. Để chiều Thu anh lặng. Dõi tìm hoài bóng em. Bóng em bước bên sông. Để chiều - sông hoang đợi. Bóng em đi trên phố. Để phố - dài theo em. Có phải chiếc cầu kia. Là nơi em đứng...
|
một vầng trăng trọn Tác giả: Việt Hoài Phương
Kính tặng anh chị Bình-Huyên. Ở đời ai tưởng chỉ "Nửa" kia. Mới đẹp như trăng khuyết nửa vành. Mới nghe thấy hết niềm nhung nhớ. Mới mộng giấc dài « nửa »_đôi ta ! Đôi người thành « một » nốt ái êm. Một bến sông thơ...
|
quê hương tôi Tác giả: Việt Hoài Phương
Quê hương vẫn ở trong tôi. Một dòng sông ấy với đôi bờ dài. Gió chiều thổi nhớ gió mai. Sao hôm nhớ bóng sao mai gọi hoài . Xanh rờn bãi miá, nương khoai. Ruộng đồng bát ngát_bóng ai chập chờn…. Làng thôn vẫn ở trong...
|
suối hoa sim! Tác giả: Việt Hoài Phương
Kinh tặng nhà thơ Hữu Loan. Tình em – em gởi lại cho anh. Một cánh hoa sim tím núi đồi. Trong sương mai sớm hồng mây trắng. Trong tiếng suối rừng róc rách êm. Mỗi chiều hoa ấy tím bên sông. Anh đứng anh trông nước cuối...
|