tâm sự với chiều cô đơn
Buồn tôi ai vẽ nên màu tím
Một mối sầu riêng bỗng nhớ người
Chiều hạ trắng nõn phơi trong gió
Tình hờ hững lúc có cũng như không
Rồi sẽ có ngày em lấy chồng
Mình tôi đứng đợi giữa hư không
Ôi thôi sao buồn tê tái quá
Cô đơn thơ thẩn bỏ tôi đi
Tình phi ngang giữa đồi mộng mĩ
Thấy kẻ chăn thơ nhớ một người
Nhớ nụ cười vờn lẫn trong bóng
Một nhánh bằng lăng rụng tím lòng
04/07/2015